Lavender Queen

Chương 39 : Những tương đồng

Ngày đăng: 15:19 19/04/20


Sau đó, cô vội vàng lập lịch trình rồi đi ra chỗ pha café. Cô pha hai cốc, một cho cô thường uống và một cốc cho anh. Pha xong rồi thì có điện thoại, anh báo cô mang lịch trình vào. Cô để lịch trình và cốc café vào cái khay rồi bê vào đặt xuống bàn của anh. Xong, cô cúi đầu bước nhẹ ra ngoài.



Đôi mắt sâu không chút cảm xúc nào đó trong phòng chĩa thẳng vào cô đến khi cánh cửa được cô nhẹ nhàng đóng lại.



Ra ngoài cô thở phào rồi cầm cốc café lên nhấp một ngụm “TRời ơi, đắng quá. Thôi chết, nhầm cốc rồi ”



Ý nghĩ vừa lóe lên thì chuông điện thoại reo chỉ một câu : “Cô vào đây!!”.



Cô vội vàng đi vào, thấy anh cầm cốc café đập mạnh xuống bàn. Ánh mắt lại không chút cảm xúc, anh nói:



- Cô pha café cho ai đây?



- Dạ, thưa chủ tịch. Đó là cốc café của tôi. Tôi nhầm, sẽ đi pha cốc khác ngay ạ! “Cô vội vã nói”



- Đây…. là loại cô hay uống?. “Đôi mắt anh sâu vào có chút ngáy nhẹ ở lông mi”



- Dạ. “cô mở to đôi mắt nhìn anh”



- Cho tôi biết tỷ lệ!. “Anh mỉm cười , nhắm đôi mắt. Thần thái nhẹ nhàng không biểu lộ cảm xúc nhiều”



- Dạ, nếu là cái cốc đó thì… 2 thìa café và 5 thìa đường, ¾ lượng nước của cốc. Tôi thích uống ngọt nhưng cũng không thiếu sự đậm đặc của café. “Cô mỉm cười đáp, thấy mình quả ngạo mạng, ưa của ngọt thì nói thẳng ra”



- Cô dọn đống này đi. “Anh nhíu mạnh đôi mắt”



- Dạ…..!



Cô cúi đầu nhẹ nhàng lại gần bàn của anh. Đang lau lau vết nước loang lổ trên bàn thì nhìn thấy tấm ảnh của một cô gái. Bỗng dưng trái tim cô đứng lại, Mở to đôi mắt vô định. Anh thấy vậy khẽ nói:



- Sao không lau nữa??



Nghe tiếng anh nói, cô mới hoàn hồn. Luống cuống lau nhanh một hồi rồi để vội cái cốc vào cái khay, cúi mặt đi ra ngoài.



Anh khẽ nhìn cô bước ra, nhắm mắt lại tìm lại tiềm thức







- Lana, pha café cho anh xong chưa?.



Chàng trai đang ngồi trong khu vườn , vừa ăn sang, vừa ngắm nhìn những bông hoa nhỏ đẹp đẽ. Bỗng quay ra nói với cô vợ thân yêu đang loay hoay bên chiếc máy pha café.



- Đây!. “Cô pha xong, đặt lên bàn”



- Hell! Ngọt thế?. “Anh mới nhấp được một chút vào môi”



- Em thấy ngon mà!. “cô bướng bỉnh trả lời”



- Ngon cái đầu em, pha lại cho anh đi!. “Anh đưa cốc café để chỗ cô”



- Không, Từ bây giờ anh phhải uống thế này! “Bộ dang cương quyết lắc lắc đáng yêu”.



- Hell! uống giống em để anh sớm bị tiểu đường, hả cô nàng ưa của ngọt?. “Anh sát khuôn mặt cô”



- Em thấy tỷ lệ thế là ổn rồi , anh uống đắng quá!. “cô lè lưỡi”



- Vậy sao?? “Anh mỉm cười, cô gái này cũng biết tỷ lệ nha” - Nói cho anh biết tỷ lệ của em? “liếc cô”



- ¾ lượng nước này, 2 thìa café và 5 thìa đường. Em thích uống ngọt nhưng không mất đi vị đậm đặc của café. “cô hất hàm”




- Tao biết ngay. “Ngón tay dụi trán” - Lên xe!



- Đi đâu??. “Cô mở to mắt”



- Đi nhậu. “mỉm cười”



Cô cũng mỉm cười theo. Đội mũ bảo hiểm, lên xe với Beinne.



Hai cô đi đến một quán vỉa hè, Vui vẻ ăn uống nói chuyện. Đang hăng say, Kate bỗng nghĩ lại điều gì đó , thơ thẩn nói:



- Beinne này.



- Sao?



- Trên đời này có thứ gọi là kỳ diệu không? “Cô hỏi”



- Tao nghĩ bản thân mình là điều kỳ diệu!. “cô ấy đáp”



- Mày lúc nào chả nghĩ mình là siêu nhân!. “Bật cười”



Hai cô cười lớn, Kate lại ôm lấy Beinne khẽ nói:



- Dù sao thì mày cũng là một điều kỳ diệu với tao. “Mãn nguyện”



- Bà cô ơi, từ từ hãy xúc động, tao có thứ này cho mày!.



Kate khẽ mở to mắt, Beinne lấy trong túi ra một tập giấy kiểu văn bản a4, nói:



- Tao đã nhờ nhỏ Helen chép bài giùm mày đó. Lo mà học đi. “Lông mày nhếch nhếch lên xuống”



- Mày nhờ hả??? “Cô ngạc nhiên”



- Ờ thì…. Là bắt ép…. Cơ mà có thưởng hậu hĩnh đấy!. “Hất hàm”



- Tao biết ngay!. “Cười lớn”



- Thôi cầm về mà ôn đi!. Mà mày làm đến giờ này xong tối về lại học nữa. Sáng mai dậy sớm đi làm thì sức lực đâu??? “Cô ấy hỏi”



- Tao sẽ cố nghỉ ngơi cho tốt. Mày không cần lo đâu!. “Cô gật gâtk , ra vẻ cương quyết”



- Thôi được rồi ăn đi. “Vừa nói cô vừa gắp đồ ăn cho Kate” : - Tý nữa, tao có vụ đua xe! “Thông báo”



- Lại đua??? Ở đâu??. “Cô mở to mắt. lắc đầu”



- Mày không cần biết!. Ăn nhanh đi !!. “Gắp lia lịa”



- Phải cẩn thận đấy! “Thở dài”



- Ok! còn phải bám mày đến hết đời.



Hai cô tiếp tục ăn uống vui vẻ chừng một tiếng. Đúng là trên đời không thể thiếu tình bạn nha . Beinne đèo Kate về nhà. Cô vào nhà chào cha mẹ rồi đi vào phòng học bài.



Học xong, Nghĩ ngợi một lúc, hôm nay quả là một ngày thực lạ lẫm. Gặp những điều kỳ lạ mà trước nay chưa từng xảy ra. Phải gọi là phi thực tế. Vừa nghĩ, cô vừa nhắm đôi măt ngủ thiếp đi trong giấc ngủ.



Lại mơ về khu vườn Lavender xinh đẹp. Chỉ vậy, còn ký ức trong đầu cô vẫn hoàn toàn trống rỗng. Khi nào mới trở về? Khi nào mới lấp đầy khoảng trống trong trái tim?. Cô khẽ rơi giọt nước mắt xuống gối.