Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 578 : Không cần tiểu nhung nhung

Ngày đăng: 22:25 13/05/20


“Cô Giang, cô yên tâm, tổng giám đốc Trần sẽ không thiếu cô một đồng tiền trợ cấp nuôi dưỡng hàng tháng của Tiểu Nhung Nhung.” Đây chính là câu trả lời mà trợ lý Đường cho Giang Nhung.



“Cái gì? Tiền trợ cấp nuôi dưỡng? Ai cần tiền trợ cấp của anh ta chứ?” Giang Nhung tức giận quát, ngay lập tức thu hút ánh mắt của những người xung quanh.



Cô tự có tay có chân, bản thân cô có thể kiếm tiền nuôi các con và chính mình, cô muốn hỏi Trần Việt, rốt cuộc anh đang muốn gì?



Anh cho rằng Tiểu Nhung Nhung chính là một “đồ vật” sao?



Có thể mặc cho anh đá tới đá lui sao?



Cô để Tiểu Nhung Nhung cho anh nuôi nấng là vì, cô cho rằng tình cảm giữa anh với Tiểu Nhung Nhung sẽ sâu đậm hơn cô, vậy mà anh lại bảo cô mang hết tất cả “món đồ” của cô đi.



Mà món đồ này còn là Tiểu Nhung Nhung.



“Cô Giang, chúng tôi cũng chỉ là truyền lại lời của tổng giám đốc Trần, nếu như có thắc mắc gì có thể đi hỏi anh ấy.” Đường Nghị khách khí nói.



Giang Nhung nghe thấy Đường Nghị nói, bảo cô đi tìm Trần Việt để hỏi cho rõ, cô lại rút lui.



Cô có thể hỏi Trần Việt được điều gì?



Lại giống như lúc cô đưa lời đề nghị ly hôn sao, ngay cả một câu hỏi tại sao anh cũng không hỏi, chỉ sợ khi cô đi hỏi anh, chỉ có thể nhận lấy một ánh mắt lạnh lùng của anh mà thôi.



Người cô quý trọng nhất đã để lại cho anh, thế nhưng anh căn bản là không cần, đã vậy thì cô cần, cô nuôi Tiểu Nhung Nhung.



Giang Nhung hít một hơi thật sâu rồi nói: “Luật sư Hoàng, không phải anh bảo tôi đến phòng khách VIP để ký tên với tổng giám đốc Trần của các anh sao, còn không mau dẫn đường đi.”



Ly hôn là do cô nói ra, Trần Việt cũng đã đồng ý, không hề có một chút ý kiến phản đối nào, cô còn có điều gì mà không vừa lòng nữa?



“Cô Giang, mời đi bên này!” Luật sư Hoàng làm ra một động tác mời, sau đó đi lên phía trước để dẫn đường cho Giang Nhung.
Lúc đó nhân viên cũng tuyên bố, ngày hôm nay Trần Việt và Giang Nhung đã không còn là vợ chồng nữa, hai người cũng sẽ không còn bất cứ mối quan hệ nào khác nữa.



“Anh Trần, cô Giang, hai bên có tự nguyện ly hôn không?” Nhân viên xử lý vụ ly hôn của bọn họ đặt câu hỏi theo thường lệ.



Giang Nhung vẫn còn nhớ, năm đó lúc cô lấy hết dũng khí kết hôn với Trần Việt, nhân viên đã giúp bọn họ làm giấy đăng ký kết hôn cũng hỏi một câu như vậy.



“Anh Trần, cô Giang, hai người có tự nguyện kết hôn không?”



Ngày hôm đó, ngay lúc Giang Nhung hơi do dự, lần đầu tiên Trần Việt đã nắm chặt tay cô, chính một hành động nhỏ của anh đã làm cho cô trở nên kiên định gật đầu: “Đúng vậy, tôi tự nguyện.”



Ngày hôm đó, nhân viên đã đóng con dấu lên tờ giấy kết hôn của bọn họ, công nhận cuộc hôn nhân của hai người bọn họ là hợp pháp.



Nhưng ngày hôm nay, người nhân viên cũng làm một việc giống như vậy, đóng con dấu lên tờ giấy ly hôn của bọn họ, rồi tuyên bố mối quan hệ vợ chồng giữa hai người đã kết thúc kể từ đây.



Từ nay về sau, cô có thể gả cho người khác, hoặc là anh cưới người khác cũng hoàn toàn hợp pháp, không ai có thể can thiệp đối phương.



Khi con dấu được đóng xuống, Trần Việt đã đứng dậy rời đi, thậm chí anh không hề nói câu lịch sự chào tạm biệt với Giang Nhung, tất cả những việc còn lại đều do trợ lý và luật sư của anh thay anh làm.



Giang Nhung nắm thật chặt giấy chứng nhận ly hôn ở trong lòng bàn tay.



Sau này, cô sẽ không còn mối quan hệ nào với Trần Việt nữa, thế nhưng chí ít cô vẫn còn một tờ giấy chứng nhận ly hôn có tên của anh, điều này chứng tỏ cô đã từng có quan hệ với anh.



Khi Giang Nhung cầm giấy chứng nhận ly hôn đi ra khỏi phòng, cô mới nhớ tới một điều, hôm nay là ngày nghỉ lễ theo quy định nhà nước, dưới tình huống bình thường, đáng lý ra các cơ quan chính phủ đều sẽ được nghỉ vào những ngày này, sao hôm nay họ lại đi làm như thường vậy?



Đến khi cô quay đầu lại, cánh cửa đã đề bảng đã nghỉ làm, bọn họ đã nghỉ rồi, nói cách khác, ngày hôm nay có thể thuận lợi hoàn thành thủ tục ly hôn là do Trần Việt vận dụng mối quan hệ.



Hóa ra Trần Việt thật sự còn nóng vội hơn cô rất nhiều, anh không thể chờ đợi thêm một ngày.