Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 663 : Đám cưới thế kỉ

Ngày đăng: 22:27 13/05/20


“Vậy, tiếp theo anh muốn làm một việc, em có phản đối không?” Trần Việt nhìn chằm chằm Giang Nhung, lần thứ hai truy hỏi.



Giang Nhung gật đầu, không hề do dự đáp: “Mặc kệ anh quyết định làm gì, em đều nghe lời anh.”



Nếu đã quyết định sống cùng anh đến hết đời, cô đồng ý tôn trọng mỗi một quyết định của anh.



Quan trọng nhất là, Giang Nhung tin rằng cho dù gặp phải bất kì chuyện gì, Trần Việt cũng có thể đưa ra quyết định chính xác nhất, cho nên cô nguyện ý nghe theo anh.



“Rất tốt.” Có được đáp án của Giang Nhung, Trần Việt nở nụ cười, nâng sau gáy Giang Nhung lên, kéo cô về phía mình.



Anh hơi cúi đầu, hôn lên tóc cô, hôn trán cô, lại từ trán đi xuống, đến chóp mũi, đến môi cô.



Anh hơi dùng sức một chút, khiến Giang Nhung bị đau bỗng nhiên mở mắt ra, vẻ mặt nghi ngờ nhìn anh, không hiểu rốt cuộc hôm nay anh làm sao vậy?



“Đừng dùng ánh mắt này nhìn anh.” Giọng Trần Việt âm u tối tăm.



Cô không biết bộ dạng này của mình có bao nhiêu đáng yêu, có một con thỏ trắng nhỏ như vậy rơi vào tay anh, mà anh chính là con sói lớn hung ác, bất cứ lúc nào bất kể nơi nào cũng đều có thể cởi sạch cô ăn vào bụng.



“Trần Việt, anh đừng làm em sợ, có được không?” người đàn ông này từ tối qua liền bắt đầu không bình thường, chỉ là chụp ảnh cưới mà thôi, cần gì phải căng thẳng như vậy?



Lẽ nào xảy ra chuyện gì mà cô không biết sao?



“Sao anh cam lòng dọa em chứ? Anh muốn dẫn em tới một nơi, nơi trước kia em chưa đến, chưa nhìn thấy.” Trần Việt giống như làm ảo thuật, trong tay đột nhiên có thểm một chiếc khăn bịt mắ, “Mang theo cái này, chúng ta liền xuất phát.”



“Trần Việt, em biết rồi.” Giang Nhung sờ môi khẽ cười một cái, không phải là chụp ảnh cưới mà, cô cũng không phải kẻ ngốc, áo cưới đã mặc lên người, chẳng lẽ còn đoán không được sao?



“Em đều biết rồi sao?” Cô biết từ khi nào? Anh không tiết lộ chút tin tức nào với cô, sao cô biết được?



Nếu để anh biết có ai âm thầm tiết lộ tin tức cho cô, anh nhất định băm người kia thành trăm mảnh.




Nhưng cô biết rõ xung quanh có rất nhiều người, biết Trần Việt dặn dò bọn họ làm việc, bọn họ lại không có ai tiết lộ cho cô chút manh mối nào.



“Nhịn thêm một chút.” Trần Việt ngồi bên cạnh đột nhiên đưa tay nắm tay cô, lòng bàn tay anh rất ấm áp, đưa chút nhiệt độ nhỏ nhoi của anh truyền vào cơ thể cô.



“Ngài Trần, chẳng lẽ không phải chụp ảnh cưới sao?” Nếu thật sự chỉ là chụp ảnh cưới, lấy tính cách của Trần Việt sẽ không đến nỗi hành hạ như vậy.



Nhưng không phải chụp ảnh cưới thì là gì?



Giang Nhung nghiêng đầu nghĩ đi nghĩ lại, nếu không phải chụp ảnh cưới, cô lại mặc áo cưới, liệu có phải cử hành lễ cưới không?



Trong đầu đột nhiên xuất hiện suy nghĩ này, lập tức bị Giang Nhung bác bỏ.



Chuyện lễ cưới lớn như vậy, cần chuẩn bị rất nhiều thứ, cô thân là một trong số những nhân vật chính, không nghe được chút phong thanh nào, sao có thể cử hành hôn lễ chứ?



“Ừ, em đoán xem.” Trần Việt xoa xoa tay cô, thấy cô nhếch môi đỏ, anh lại muốn hôn cô.



Cũng không biết vì sao, bình thường định lực của anh vô cùng tốt, hôm nay định lực lại gần như bằng không, động một chút là muốn ôm Giang Nhung, mạnh mẽ hôn cô.



Cuối cùng Trần Việt ra kết luận, không phải định lực của anh chưa đủ tốt, mà Giang Nhung trước mắt anh quá mê người rồi.



Cô quá ngon miệng, khiến anh hận không thể nuốt luôn cô.



Có ý nghĩ này, yết hầu Trần Việt cấp tốc trượt hai cái, nuốt một ngụm nước miếng.



Chết tiệt.



Anh còn phải nhịn một ngày.