Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 665 : Đám cưới thế kỷ

Ngày đăng: 22:27 13/05/20


Trần Việt kiên nhẫn nói: "Nhung Nhung ngoan, hôm nay con phải làm cô phù dâu nhỏ đẹp nhất, con không thể ỷ lại ba."



"Nhung Nhung muốn ở cùng ba mẹ!" Tiểu Nhung Nhung vô cùng kiên định nói, hai cái tay nhỏ ôm chặt lấy cổ ba, dự định bất kể như thế nào đều không buông tay.



"Nhung Nhung..." Trần Việt vô cùng bất đắc dĩ, thật không biết nên làm gì với tiểu quỷ này bây giờ.



Bởi vì tiểu quỷ này là con của anh và Giang Nhung, lại là một tay anh nuôi dưỡng lớn lên, anh không nỡ để cô bé chịu một chút tổn thương và uất ức nào.



"Trần Việt, đem con gái nhỏ giao cho em đi." Giang Nhung đưa tay ôm Tiểu Nhung Nhung qua, hôn cô bé: "Vậy Nhung Nhung ở cùng với mẹ nha."



"Vâng..." Tiểu Nhung Nhung dùng sức gật gật cái đầu nhỏ, có thể ở cùng ba mẹ chính là tốt.



"Ngài Trần, làm phiền ngài tới phía trước chờ cô dâu." Người chủ trì phụ trách đám cưới lúc này đi đến: " Ngài Tiêu, lát nữa ngài tự tay đem cô dâu của chúng ta giao cho chú rể."



Ba Giang Nhung đã qua đời, mà từ xưa lại có câu anh trai cũng coi là ba, thế nên Tiêu Kình Hà dẫn Giang Nhung đi qua thảm đỏ, tự tay đưa cô giao cho Trần Việt không có gì thích hợp hơn.



Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, tất cả mọi người đã đứng vào vị trí của mình, Trần Việt đi đến một chỗ khác của thảm đỏ, chờ đợi cô dâu của anh.



Theo khúc nhạc đám cưới vang lên, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía cô dâu.



Giang Nhung một tay dắt Tiểu Nhung Nhung, một tay khác được Tiêu Kình Hà dẫn đi, bọn họ cất bước đi đến một chỗ khác trên thảm đỏ nơi Trần Việt đang chờ sẵn.



Đi được vài bước, trên không trung trên đầu bọn họ bay tới mười hai chiếc máy bay trực thăng.



Máy bay tạo thành một hình trái tim trên bầu trời, đồng thời thả cánh hoa xuống, trong chốc lát, đỉnh đầu của bọn họ đã có một cơn mưa hoa.



Cánh hoa bay múa rơi xuống, cùng phản chiếu qua lại với hoa tươi trên mặt đất, làm cho tất cả mọi người đều như đắm chìm bên trong biển hoa.




Nhưng cậu không thể, cũng không được... Tiểu Nhung Nhung cũng là một trong những nhân vật chính hôm nay, ít nhiều ánh mắt mọi người đều tập trung trên người cô bé.



"Nhung Nhung, sao vậy?" Giang Nhung đi hai bước nhỏ, mới phát hiện Tiểu Nhung Nhung khác thường.



"Nhung Nhung không đi được rồi." Tiểu Nhung Nhung nhìn mẹ mình, lại nhìn về phía ba cô bé, đáng thương nói.



Nói một cách khác, Nhung Nhung không phải không đi được. Là muốn ba ôm.



Trần Việt cũng không phải người quan tâm quy củ như vậy, một tay ôm lấy Tiểu Nhung Nhung: "Được, Nhung Nhung không đi được, để ba ôm con đi nhé."



Cuối cùng lại trở thành tâm điểm chú ý của ba mẹ, trong bụng Tiểu Nhung Nhung nở hoa, ôm đầu ba lên ngọt ngào hôn.



Rốt cục, một nhà ba người bọn họ đi tới cuối thảm đỏ, đi tới trước mặt vị linh mục chủ trì hôn lễ.



Trước sự chứng kiến của bạn bè người thân, khách khứa và nhân viên truyền thông, cha xứ bắt đầu đọc diễn văn.



Sau khi đọc một bài diễn văn dài, rốt cục đi vào phần chính.



Vị linh mục tóc hoa râm, nhìn đôi cô dâu chú rẻ đứng ở trước mặt ông ta, hiền lành điềm đạm mở miệng: "Giang Nhung, con có đồng ý lấy người đàn ông này làm chồng của con và đăng ký kết hôn cùng anh ta hay không? Cho dù ốm đau hay khỏe mạnh, hay bất kể vì lý do gì, vẫn yêu anh ta, chăm sóc anh ta, tôn trọng anh ta, bên cạnh anh ta, vĩnh viễn đối với anh ta trung thành không đổi cho đến cuối cuộc đời?"



Lời của vị linh mục vừa nói ra khỏi miệng, tất cả mọi người ở đây đều nín thở, muốn lắng tai nghe thấy Giang Nhung nói ra ba chữ tôi đồng ý.



Nhưng mà, Giang Nhung người trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người lại chậm chạp không mở miệng.



Cô hơi nghiêng đầu, nhìn về phía Trần Việt đang đứng ở bên cạnh cô.