Lấy Chồng Bạc Tỷ
Chương 735 : Hình như thích em
Ngày đăng: 22:29 13/05/20
Anh Liệt của cô rõ ràng chính là Tổng thống một nước, sao lại có đôi khi khiến cho người ta cảm thấy ngốc nghếch đáng yêu như vậy?
Cô đã thể hiện rõ ràng như vậy, chẳng lẽ anh còn không đoán ra được cô đã sớm biết anh chính là anh Liệt của cô ư?
Nếu như không phải vì anh đi tới khu nguy hiểm, sao cô lại đi tới khu nguy hiểm.
Nếu như không phải là vì biết anh chính là anh Liệt của cô, sao cô lại hôn anh được.
Anh Liệt của cô thật ngốc thật sự là rất ngốc nha!
Nhưng cho dù anh Liệt ngốc như thế nào, cô vẫn thích anh như vậy.
Đặc biệt thích dáng vẻ vì cô mà ghen tuông của anh.
Như vậy có thể nhận ra được, người đàn ông ở trước mặt cô gái mình thích đều vô cùng hẹp hòi.
Giống như ba của cô cũng như vậy, có một lần mẹ cô xem tivi lúc đó có khen một câu nhân vật nam chính trên TV rất đẹp trai.
Ba cô vẫn luôn ngồi ở bên cạnh gọi điện thoại sau khi cúp điện thoại, câu đầu tiên liền hỏi mẹ cô: "Đẹp trai? Đẹp trai chỗ nào? So với chồng của em thì như thế nào?"
Vừa rồi không phải ba cô đang chăm chú gọi điện thoại nói chuyện ư, nhưng mẹ cô chỉ nói đúng một câu như vậy, ba cô liền cùng mẹ cô tính toán.
Cô còn nghe được ba nói với mẹ một câu kinh điển nhất: "Nếu không phải vì em là vợ của anh, anh cũng không thèm tính toán với em. Đổi lại là người khác, anh nào có lòng dạ để ý tới."
Ý ba cô nói đúng là ông ấy hẹp hòi ghen tuông, đều là vì mẹ cô là vợ của ông ấy, là ông ấy quan tâm bà.
Cho nên, Trần Nhạc Nhung tổng kết là, thật ra đàn ông đều là loài động vật lòng dạ vô cùng hẹp hòi.
Ham muốn sở hữu của bọn họ vô cùng mãnh liệt, tuyệt đối không thể cho phép người mình thích trong lòng nghĩ đến người khác.
Nhưng mà cô cảm thấy ba cô nói rất đúng, cũng là bởi vì quan tâm, mới có thể tính toán và quan tâm.
Rất nhanh, Quyền Nam Dương tự mình bưng đồ ăn thơm ngào ngạt đi vào.
"Ngài Tổng thống!" Cô gọi anh, nhưng không có ai trả lời cô.
Vừa rồi còn hứng thú mười phần, lúc này nhìn những đồ ăn tinh xảo trước mặt này, lại là một chút xíu khẩu vị cô cũng không có.
Vừa rồi, có phải cô nói hơi quá đáng hay không?
Thật sự làm anh Liệt khó chịu ư?
Cô nói muốn làm một Nhung bảo bối, làm áo bông nhỏ tri kỷ của anh Liệt, sao có thể chọc anh khổ sở như vậy?
Sau này không thể lại bắt nạt anh Liệt, không phải cuối cùng người khổ sở vẫn là chính cô sao.
"Muốn gặp anh Liệt của em thì ngoan ngoãn ăn cơm, nếu không em đừng nghĩ gặp được bất kỳ người nào."
Ngay khi Trần Nhạc Nhung nghĩ là anh Liệt vứt bỏ cô đã rời khỏi, giọng nói của anh Liệt lại vang lên ở cửa.
Xem ra anh vẫn còn quan tâm cô nha, tức giận như vậy đều không nỡ rời đi.
"Được rồi, ngài Tổng thống, anh yên tâm, tôi sẽ ngoan ngoãn ăn cơm." Cô lập tức bắt đầu ăn từng miếng từng miếng, nhất định không thể lại làm cho anh Liệt tức giận, nếu không nguyện vọng cô muốn gặp anh sẽ thất bại.
Trong phòng, cô đang ăn cơm từng miếng từng miếng, càng ăn càng nhanh.
Bên ngoài căn phòng, trong tay Quyền Nam Dương đang cầm một điếu thuốc, một hơi lại một hơi hút lấy, trong đầu toàn là nghĩ đến câu nói cô bé kia vừa mới nói.
Cô thích được cái thân phận này của anh, đối với anh mà nói nên xem là chuyện tốt, thế nhưng anh lại không muốn trong lòng cô có người đàn ông nào khác thay thế được anh Liệt, dù là người đàn ông đó cũng là anh.
Đều là anh, nhưng anh xuất hiện ở bên cạnh cô với thân phận khác nhau, phương thức chung sống cùng với cô cũng khác nhau, nhưng mà cô lại nói có thể sẽ thích thân phận này của anh.
Vừa nghe được câu nói này, lúc ấy trong lòng anh không rõ được có cảm giác gì, không biết nên đối mặt với cô như thế nào.
Rõ ràng anh lại đang ghen tuông với chính mình!