Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 766 : Quan trọng giống như trái tim

Ngày đăng: 22:30 13/05/20


"Anh Liệt, anh đã ăn trưa chưa? Nếu không..., em sẽ nấu cho anh ăn, được không?" Không phải Trần Nhạc Nhung muốn làm cơm trưa cho anh Liệt ăn, mà là muốn tìm cơ hội ở chung cùng anh Liệt nhiều hơn.



Thời gian cô đến Nước A gần một tháng rồi, thời gian chính thức ở cùng anh Liệt ước chừng vẫn chưa tới hai mươi bốn tiếng đồng hồ.



Cô là một cô gái tham lam.



Lúc chưa có tìm được anh Liệt, cô hy vọng tìm được anh Liệt; sau khi tìm được anh Liệt, cô hy vọng ở cùng anh Liệt một ngày hai mươi bốn tiếng đồng hồ.



Quyền Nam Dương vươn tay ra và nhéo mặt của cô, cười nói: "Anh Liệt đã ăn cơm trưa rồi, không cần Nhung Nhung làm cơm trưa cho anh."



"Anh Liệt, anh không thể nhéo mặt của em như vậy, em không còn là một đứa trẻ nữa." Trần Nhạc Nhung cảm giác, cảm thấy động tác này rất quen thuộc, nhất thời không nghĩ ra, anh thường xuyên nhéo nhẹ bé yêu nhà bọn họ như vậy.



"Nhung Nhung của anh đã trưởng thành rồi, đây là một sự thật không thể chối cãi, cùng với nhéo mặt của em không có vấn đề gì." Quyền Nam Dương cười dịu dàng, lại duỗi tay nhéo cô: "Rất muốn cưng Nhung Nhung của anh như vậy."



"Anh Liệt, nếu anh thích, vậy anh nhéo đi." Trần Nhạc Nhung nhắm mắt lại, bộ dáng cam chịu rất đáng yêu.



Nhưng... Nhưng cô không đợi anh Liệt nhéo mình, vì nụ hôn dịu dàng và ngọt ngào của anh.



Anh hôn nhẹ lên môi của cô, rồi cười nói: "So với nhéo mặt Nhung Nhung, anh Liệt càng thích Nhung Nhung đối xử với anh như thế."



Anh đang cười, hơn nữa cười càng xấu xa, thấy hai má Trần Nhạc Nhung ửng hồng, trầm thấp hờn dỗi một tiếng: "Anh Liệt thật đáng ghét!"



"Nhung Nhung không thích anh Liệt hôn em như vậy sao?" Quyền Nam Dương biết rõ cô chỉ thẹn thùng, lại cố ý giả bộ thất vọng.



"Không có, không có, em rất yêu mến anh!" Trần Nhạc Nhung lập tức nói, thật lo lắng anh Liệt hiểu lầm cô, từ nay về sau sẽ không hôn cô nữa.



"Nhung Nhung của anh thật là khờ khạo đáng yêu." Quyền Nam Dương ôm lấy cô và xoa hai cánh tay. Cô gái này thường rất thông minh, ai cũng đừng nghĩ lợi dụng được cô, nhưng hết lần này tới lần khác cô ngốc nghếch đáng yêu ở trước mặt của anh.



"Nhung Nhung mới không ngốc đâu." Cô cái gì đều hiểu, cái gì cũng biết, nguyện ý giả ngu, đơn giản vì đối phương là anh Liệt của cô.



Quyền Nam Dương vuốt đầu cô, còn nói: "Anh muốn mang Nhung Nhung đi một chỗ, Nhung Nhung đồng ý không?"




Quyền Nam Dương thả cô xuống đất, kéo tay trắng nõn của cô đặt lên vị trí trái tim mình: "Em quan trọng giống như nó."



Trái tim, là cơ quan quan trọng nhất của cơ thể con người. Một khi trái tim ngừng đập, nó cũng tuyên bố kết thúc cuộc đời của người này.



Anh so sánh cô với trái tim của anh, nói cách khác, cô quan trọng giống như tánh mạng của anh.



Chọn giữa tánh mạng và nhiệm kỳ Tổng thống, cô tin rằng hầu hết mọi người sẽ chọn tánh mạng.



"Anh Liệt..." Làm sao bây giờ, cô rất cảm động, cảm động đến nổi nói không ra lời.



"Hả?"



"Anh Liệt, anh..."



"Nói đi, anh Liệt nghe."



Leng keng, bọn họ còn chưa nói hết, thang máy đến lầu một, cửa thang máy mở ra.



"Ngài Liệt, buổi chiều ngài còn có chuyện rất quan trọng phải xử lý, thời gian đã sắp đến rồi, ngài không có thời gian chậm trễ nữa đâu."



Cửa thang máy vừa mới mở ra, viên thư ký thường đi theo bên cạnh Quyền Nam Dương liền đi lên trước báo cáo tình huống với anh.



Tổng thống mới của bọn họ, có thể thuận lợi ngồi trên chức Tổng thống, có thể nói là không thể tách rời khỏi khả năng tự kiểm soát chặt chẽ của anh.



Nhưng tuyệt đối thật không ngờ, hôm nay anh lại đột nhiên tạm dừng hội nghị quan trọng như vậy.



Chẳng lẽ anh không biết có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn anh sao?



Không biết bao nhiêu người đang chờ anh sao?