Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 792 : Động cơ giết người

Ngày đăng: 22:31 13/05/20


Mới chỉ lên lớp có một buổi sáng, Trần Nhạc Nhung đã cảm nhận sâu sắc được sự khó khăn của nghề giáo.



Một người thầy, phải ứng phó vài chục học sinh trong cùng một lúc, nói thật, phải cần rất nhiều sự nhẫn nại mới có thể làm được.



Cô duỗi đôi chân đang cứng nhắc lại của mình, lại khẽ duỗi eo… Tuy rất mệt mỏi, nhưng cô chưa từng có ý nghĩ muốn dừng lại.



“Chị Nhạc Nhung, cái này em tặng chị.” Cô bé Lý Tiểu Linh sáng nay xông vào phòng làm việc, đưa cho Trần Nhạc Nhung một hộp sữa bò.



Trần Nhạc Nhung được quý mà thấy lo: “Tiểu Linh, đây là sữa bò, em đưa cho chị uống sao?”



“Vâng, chị Nhạc Nhung vất vả rồi, cái này cho chị uống.” Lý Tiểu Linh gật gật đầu, đỏ mặt nói.



Thầy cô giáo có tốt hay không, học sinh biết rất rõ.. Thầy cô đối xử tốt với họ, bọn họ cũng sẽ trực tiếp biểu hiện sự yêu thích và cảm ơn đối với thầy cô.



“Tiểu Linh, chị rất vui, có điều chị không uống đâu, em cứ giữ để uống đi.” Trần Nhạc Nhung đưa sữa trả lại Lý Tiểu Linh.



“Chị Nhạc Nhung… chị xem thường Tiểu Linh sao?” Lý Tiểu Linh nhận lấy hộp sữa bò, thất vọng cúi thấp đầu, trong mắt có những giọt nước mắt đảo qua đảo lại.



“Tiểu Linh, sao em lại nghĩ như vậy chứ? Sao chị có thể xem thường em được?” Trần Nhạc Nhung vuốt mái tóc cô bé, nói: “Chị không nhận sữa của em, là vì chị vừa mới ăn cơm xong, vẫn còn no lắm. Hơn nữa em còn là một đứa trẻ, đang là thời điểm để phát triển, em cần phải bồi bổ đầy đủ dinh dưỡng, sau này mới trở nên cao ráo xinh đẹp.”



“Thật ạ?” Lý Tiểu Linh nửa tin nửa ngờ.



“Đương nhiên là thật rồi.” Trần Nhạc Nhung đứng dậy quay một vòng: “Em xem chị cao như vậy, không cần cao thêm nữa.”



“Vâng. Em biết rồi. Cảm ơn chị Nhạc Nhung!” Lý Tiểu Linh lau nước mắt, ngẩng đầu lên nở một nụ cười tươi sáng với Trần Nhạc Nhung.




Thường Lịch lấy điện thoại ra, mở ra một video: “Cô chủ nhìn góc quay này, có phải rất trùng hợp hay không, giống như đã biết trước là cô ấy sẽ giết người ở đây vậy.”



Trần Nhạc Nhung xem xong một lần, không nhìn ra điểm gì khác thường, lại nói: “Cậu phát lại một lần đi. Xem xem có thể nghe rõ bọn họ nói gì hay không?”



Thường Lịch phát lại một lần, nói: “Khoảng cách hơi xa, không nghe rõ bọn họ nói những gì.”



Trần Nhạc Nhung lại xem lại một lần nữa, càng xem lại càng cảm thấy Thường Lịch nói đúng, góc quay này rất có vấn đề.



Không giống như những góc quay cố định của camera, lại giống như do con người làm, vì cảnh quay có thay đổi, cũng có nghĩa là, rất có khả năng có một người tận mắt chứng kiến Tưởng Linh Nhi giết người, nhưng người đó lại không hề đứng ra ngăn cản.



Trần Nhạc Nhung lại hỏi: “Có biết nguyên nhân là vì sao không?”



Thường Lịch đáp: “Trước mắt chúng tôi nghe nói là do thần kinh của cô Tưởng chịu phải kích thích, thuộc về ngộ sát. Còn tình huống thực tế như nào, chúng tôi không được biết.”



Trần Nhạc Nhung cắn môi, có chút lo lắng: “Cô Tưởng và Tổng thống có quan hệ vô cùng mật thiết, làm phiền mấy người giúp tôi quan sát chặt một chút, có bất cứ tin tức gì hãy lập tức nói với tôi.”



Thường Lịch nói: “Cô chủ yên tâm, Thường Long đang ở bên đó quan sát, có gì mới, nhất định sẽ thông báo với chúng ta đầu tiên.”



Trần Nhạc Nhung: “Thường Lịch, có thể nhờ anh một chuyện không?”



Thường Lịch cung kính nói: “Cô chủ cứ nói.”



“Anh xem, một mình tôi ở nước A, không ai quen biết tôi, cũng sẽ không có ai định làm gì tôi cả, còn tôi, một mình cũng sống rất tốt, có vẻ như cũng không cần sự bảo vệ của các anh…” Trần Nhạc Nhung nhìn Thường Lịch cười cười, cười đến mức đáng yêu vô hại, giọng nói mềm mại dễ nghe: “Anh xem anh có thể giúp tôi quan sát vị Tổng thống, âm thầm bảo vệ anh ấy được không?”