Lấy Chồng Bạc Tỷ
Chương 8 : Không có tình cảm làm cơ sở
Ngày đăng: 00:23 30/04/20
Hứa Huệ Nhi đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó cũng kịp phản ứng lại: "Giang Nhung đã trải qua tổn thương và phản bội như vậy, ba năm nay không có chỗ nào nương tựa, nếu cô ấy không mạnh mẽ thì mềm yếu cho ai xem." Cô ấy đang nói thì thấy Trần Việt dừng chân quay đầu nhìn mình thâm trầm.
Hứa Huệ Nhi lập tức bổ sung: "Nhưng từ nay về sau cô ấy đã có ngài quan tâm rồi."
...
Phòng họp ở tầng 23, phòng Nghiệp vụ ở tầng 19, lúc thang máy mở cửa ở tầng 22, Nông Tâm Nhã phòng Ngoại giao đi đến. Giang Nhung không thích người như Nông Tâm Nhã, cô đứng dịch sang bên cạnh một chút, cũng không muốn chào hỏi cô ta.
Nông Tâm Nhã liếc mắt nhìn Giang Nhung, quây mặt về phía cửa thang máy, đầu hất thật cao: "Có một vài người, đừng tưởng rằng đổi thành phố là sẽ không có ai biết chuyện xấu mình từng làm trước kia."
Giang Nhung nghe thì có nghe, nhưng chẳng muốn tốn sức đi để ý đến loại phụ nữ chuyên đi sinh sự kiếm chuyện không đâu như Nông Tâm Nhã.
Thái độ hoàn toàn không thèm đếm xỉa của Giang Nhung chọc giận Nông Tâm Nhã, cô ta quay đầu trợn mắt hung ác nhìn Giang Nhung: "Giang Nhung, cô không phải là không biết tổng giám đốc của chúng ta là người đã có gia đình rồi chứ?"
Giang Nhung mím môi khẽ cười, nếu như đến cô còn không biết Trần Việt có gia đình, vậy còn ai biết đây?
Trong lòng Nông Tâm Nhã vốn muốn quyến rũ Trần Việt, nên cho rằng Giang Nhung cũng như vậy, vì vậy cô ta còn nói thêm: "Sáng hôm nay tổng giám đốc đã đặc biệt cho phép trợ lý gửi mail nội bộ, tuyên bố với nhân viên trong công ty là mình đã là người có gia đình."
Hôm nay Giang Nhung mải bận rộn việc kêu gọi đầu tư của công ty Tinh Huy, công việc bận rộn nên còn chưa kịp xem mail nội bộ công ty, thật sự còn chưa biết đến việc này. Bây giờ biết được, trong lòng cô không nhịn được trào lên cảm giác ngọt ngào. Trần Việt nói nhìn thấy cô và người đàn ông khác thân mật, anh sẽ ghen, mà trước đó anh còn sớm thông báo với mọi người mình là người đã có gia đình, ngăn chặn mọi đào hoa. Nghĩ như vậy, trong lòng Giang Nhung vô cùng vui vẻ, khóe miệng không tự chủ nở nụ cười.
"Được." Trần Việt gật đầu. Thế nhưng anh cũng không ăn ngay mà lại từ từ chậm rãi uống canh.
Anh uống xong một bát lại tự múc thêm một bát nữa, lại ăn thêm mấy miếng gà xé và một ít ngó sen xào, nhưng lại không hề đụng đến cà rốt trong bát cơm mà Giang Nhung gắp cho anh. Giang Nhung nhận ra điều đó, cô cúi đầu và từng miếng cơm, trong lòng cảm thấy hơi chua xót.
Giang Nhung không nói thêm gì nữa, Trần Việt cũng là người không thích nói chuyện khi đang ăn cơm nên không khí đột nhiên trở nên vô cùng im lặng. Cơm nước xong, Trần Việt phụ trách rửa bát, Giang Nhung không nói gì xoay người đi về phòng.
Cô biết rõ quan hệ giữa mình và Trần Việt còn chưa thân mật đến mức đó, nhưng khi cô nhìn thấy anh ghét bỏ đồ ăn mình gắp cho anh như vậy thì cô vẫn không nhịn được mà thấy buồn lòng.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì cuộc hôn nhân này của bọn họ không hề có chút tình cảm nào làm cơ sở, kết hôn đơn giản vì đến lúc kết hôn. Tuy hai người đã là vợ chồng, nhưng cả hai đều không biết nhau, cũng chưa thân thiết đến mức gắp thức ăn cho nhau, việc này thật sự là do cô sơ suất rồi.
Sau này trong cuộc sống của hai người cô sẽ cố gắng để cùng anh tương kính như tân, tuyệt đối sẽ không có thêm hành vi quá mức nào nữa. Sau khi nghĩ thông, Giang Nhung cũng không còn rầu rĩ về vụ gắp thức ăn vừa rồi nữa.
Cô mở máy tính ra, chuẩn bị xem kỹ lại mail kế hoạch của hạng mục Tinh Huy một lần nữa, thứ sáu tuần này là ngày mở thầu, nhiều người bận rộn đã lâu như vậy, tuyệt đối không thể để xảy ra chút sai lầm nào. Giang Nhung vừa mở tài liệu ra thì bên kia chuông điện thoại đã vang lên.
Giang Nhung nhìn vào màn hình, là cô bạn thân Lương Thu Ngân gọi đến, vừa nhấc máy đã nghe thấy cô ấy nóng nảy quát: "Con nhỏ kia, chết dí ở đâu rồi hả? Tại sao dọn nhà mà cũng không nói cho mình biết một tiếng hả? Cậu muốn dọa chết tớ phải không?"
Lương Thu Ngân là bạn cấp ba kiêm đại học của Giang Nhung, vào lúc Giang Nhung bị bạn bè xa lánh thì chỉ có cô ấy đứng về phía cô. Lúc Giang Nhung quyết định đến Giang Bắc để phát triển, Lương Thu Ngân không chút suy nghĩ kéo theo một rương hành lý đơn giản rồi lập tức theo Giang Nhung rời thủ đô đông đúc thịnh vượng đến thành phố Giang Bắc. Cô lo lắng Giang Nhung ở một mình sẽ xảy ra chuyện điên rồ, vốn định đến ở cùng Giang Nhung hai tháng đợi Giang Nhung ổn định rồi sẽ lại quay về thủ đô.