Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 938 : Không chết thì giết anh ta

Ngày đăng: 22:35 13/05/20


Người này thật lòng quan tâm đến an toàn của ngài Tổng thống sao?



Hay là anh ta chính là nội ứng của kẻ địch, được kẻ địch phái tới đánh trận đầu.



Không cho Tưởng Linh Nhi có nhiều thời gian suy nghĩ, người kia tiếp tục mở miệng nói, hơn nữa còn dùng ngôn ngữ sắc bén: “Cô Tưởng, câu hỏi này không phải một mình tôi hỏi, tôi nghĩ nhân dân cả nước đều muốn biết ngài Tổng thống có khỏe mạnh hay không?”



Nghe những lời có vẻ như đang quan tâm đến tình huống ngài Tổng thống của anh ta, nhưng vẻ mặt và giọng điệu lại mang tới một cảm giác cấp bách cho Tưởng Linh Nhi.



Tưởng Linh Nhi coi như đã hiểu rõ, người này muốn biết tình huống của ngài Tổng thống, không phải vì quan tâm, mà là vì gấp gáp muốn thăm dò rõ ràng tình huống của ngài Tổng thống.



Rất có thể người này chính là nội ứng do kẻ địch phái tới Bắc Cung.



Nghĩ đến anh ta chính là đồng lõa đã giết chết mười mấy mạng người của nhà họ Long, cảm xúc căng thẳng ban đầu của Tưởng Linh Nhi đã thay thế bằng sự phẫn nộ, cô hận không thể bắt người này ngay lập tức, để cho anh ta khai ra người đứng phía sau điều khiển là ai.



Có điều, cô không kích động như vậy, cô chính là một người phụ nữ lý tính, cô biết vào giây phút quan trọng như thế này, cô không thể làm hỏng chuyện quan trọng của Long Duy và Quyền Nam Dương, do đó cô chỉ có thể giả vờ như không biết gì.



Cô nhìn về phía người đó, lịch sự mỉm cười, vẫn dịu dàng mở miệng nói: “Ngài Tổng thống đã bị thương, tình huống bây giờ của anh ấy không được tốt, nhưng anh ấy có được nhiều sự ủng hộ từ nhân dân trong nước như vậy, chắc chắn anh ấy sẽ tỉnh lại.”



Đây chính là lời giải thích đã được rập khuôn của bọn họ vào lúc trước, để cho Tưởng Linh Nhi đứng ra nói những lời này có thể dẫn đến hai tác dụng: thứ nhất là động viên người dân, thứ hai là để cho kẻ địch càng tin rằng, quả thật ngài Tổng thống đã gặp nạn.
Còn có người dõng dạc nói: “Vì sao chúng ta không bắt con nhóc nhà họ Trần kia. Chỉ cần chúng ta bắt được cô ta, nếu Quyền Nam Dương không chết, tôi không tin anh ta có thể nhẫn nhịn được.”



“Bắt cô ta?” Người đàn ông nhếch miệng cười lạnh: “Lần trước, sau khi mấy anh bắt người thất bại, Trần Việt đã sai thuộc hạ của anh ta đến bảo vệ cô ta 24/24. Tối qua Chiến Niệm Bắc cũng có mặt ở đó.Muốn bắt cô ta, tôi ngược lại muốn xem, các anh bắt cô ta như thế nào?Một Quyền Nam Dương đã làm cho chúng ta khó ứng phó rồi, các anh còn muốn chia một phần sức mạnh để đi đối phó với Trần Việt?



Bọn họ đã tốn rất nhiều sức lực để đối phó với Quyền Nam Dương, căn bản không còn nhiều sức mạnh để đối phó với Trần Việt, người nắm giữ Thịnh Thiên, một đế quốc thương mại khổng lồ.



Tập thể lại im lặng lần nữa, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, nhất thời không biết nên nói gì mới phải.



Bọn họ không biết Quyền Nam Dương còn sống hay không, lại không thể lợi dụng Trần Nhạc Nhung, người duy nhất có thể để cho Quyền Nam Dương xuất hiện, điều này đã làm cho bọn họ đi vào ngõ cụt.



“Cho dù Quyền Nam Dương không chết thì sao?”Ngay lúc tập thể đều im lặng, một giọng nữ rất nhẹ nhàng nhưng không khó để nghe ra sự nghiêm khắc vang lên.



Nghe thấy giọng nữ này, cho dù vẫn chưa nhìn thấy bà ta, tất cả người ngồi ở trong phòng đều đồng loạt đứng dậy, một nhóm người đồng thanh hô: “Phu nhân đến rồi?”



Mặc kệ người ở trong phòng lớn hay nhỏ tuổi phu nhân, lúc mọi người gọi bà ta đều cung kính gọi là: “Phu nhân.”



Bà ta đi tới, đứng trước mặt nhóm người quét mắt, rất nhanh đã nhìn thấy hết vẻ mặt của mọi người vào trong mắt, sau đó lại nhẹ nhàng nói: “Cho dù Quyền Nam Dương không chết, cậu ta bị thương nặng cũng là người sắp chết. Chúng ta đã đi đến bước đường này, chẳng lẽ còn có thể làm cho Quyền Nam Dương sống lại để đối phó chúng ta sao?”