Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 941 : Kẻ giật dây hiện thân

Ngày đăng: 22:35 13/05/20


"Cá lớn" đương nhiên là chỉ kẻ giật dây.



Hành động lần này hành chính là muốn câu con cá lớn phía sau lên.



Bây giờ rốt cuộc cá lớn cũng đã hiện thân, Lâm Thành Thiên hưng phấn đến độ máu nóng sôi trào, kích động đến nỗi không gõ cửa mà vọt thẳng vào, sau khi nói dứt lời mới phát hiện vẻ mặt Ngài tổng thống của bọn họ có gì đó là lạ.



Đối diện với ánh mắt nghiêm túc, lạnh lùng của Ngài tổng thống Lâm Thành Thiên vội dừng bước chân, thậm chí anh còn muốn lui ra khỏi phòng làm việc gõ cửa lại rồi sau đó mới bước vào.



"Muốn ra ngoài thì ra ngoài, làm việc theo kế hoạch là được rồi. Ngạc nhiên như thế làm gì?" Có thể nhìn ra được tâm trạng của Quyền Nam Dương rất tốt, nếu không anh sẽ không nói nhiều như vậy.



Quyền Nam Dương giống Trần Việt, đều là những người không nói nhiều. Lúc nào bọn họ nói nhiều thì có thể lúc đó tâm trạng của bọn họ rất tốt.



"Không phải tôi ngạc nhiên mà là tâm trạng của tôi đang rất vui." Lâm Thành Thiên từ trước tới nay luôn nói năng thận trọng vậy mà hôm nay lại dám trả treo với Ngài tổng thống.



Anh cũng nhìn ra được hôm nay tâm trạng của Ngài tổng thống rất vui vẻ, nên mới dám lớn gan như thế. Anh ta nói xong còn mỉm cười nhìn Quyền Nam Dương, bộ dáng giống như đang đợi người khác khen ngợi.



Sắc mặt Quyền Nam Dương sa sầm, còn chưa kịp nói thì Lâm Thành Thiên đã nhanh chóng mở miệng nói: "Là thuộc hạ lắm lời, tôi đi làm việc ngay đây."



Nói xong liền chuồn mất.



Anh ta chắc chắn là người hiểu rõ tính tình của Ngài tổng thống nhất, cho anh một cơ hội được nước lấn tới là đủ rồi, anh nào dám suy nghĩ nhiều.



Cá lớn?



Quyền Đông Minh?



Hừ!




Danh tiếng chủ động rút lui tốt hơn nhiều với việc bị thua, hơn nữa cũng có thể khiến cho Quyền Nam Dương buông lỏng cảnh giác với anh ta, thuận tiện cho anh ta làm việc sau này.



Quyền Đông Minh một mực chờ đợi, lặng lẽ chờ đợi, mãi cho đến khi cơ hội đến...



Nếu bây giờ Quyền Nam Dương gặp nạn thì trong số người ít ỏi còn sót lại có tư cách kế thừa ngôi vị tổng thống của nhà Quyền, người đứng lên chủ trì đại cuộc sẽ không ai thích hợp bằng Quyền Đông Minh rồi.



Quyền Đông Minh ăn mặc sạch sẽ chỉnh tề, cả người khoác áo vest khéo léo vừa vặn, từ màu sắc, kiểu dáng đến cả nút áo trên cổ tay áo cũng không khác gì Quyền Nam Dương.



Anh ta không những ăn mặc như thế ngay cả kiểu tóc cũng cắt giống hệt Quyền Nam Dương, nếu chỉ nhìn thoáng qua rất nhiều người sẽ nhìn lầm Quyền Đông Minh thành Quyền Nam Dương.



Chỉ là cho dù Quyền Đông Minh có thể học được cách ăn mặc của Quyền Nam Dương, nhưng anh ta mãi cũng học không được khí chất cao quý bẩm sinh từ trong xương cốt của Quyền Nam Dương.



Mỗi cái giơ tay nhấc chân của Quyền Nam Dương đều làm hết sức tự nhiên, tất cả đều cao quý tao nhã như một tác phẩm nghệ thuật, còn Quyền Đông Minh luôn khiến cho người khác cảm thấy anh ta đang bắt chước.



Anh ta ra ngoài tổ chức họp báo còn phô trương hơn những người trước đó nhiều. Dù sao cho dù anh ta không nhậm chức ở Bắc Cung nhưng anh cũng là người của nhà họ Quyền, có được huyết thống cao quý của nhà họ Quyền.



Anh ta đứng trước máy quay, nhẹ nhàng phất tay, ra hiệu mọi người yên lặng, ngay cả những động tác nhỏ như vậy anh ta cũng bắt chước Quyền Nam Dương.



Có thể từ tận đáy lòng của mình, anh ta vẫn công nhận người anh ba Quyền Nam Dương này, công nhận thân phận tổng thống này của Quyền Nam Dương.



Nếu không Quyền Đông Minh tuyệt đối sẽ không bắt chước Quyền Nam Dương, muốn mượn tiếng tăm, chức vụ tổng thống của Quyền Nam Dương để cho con đường sau này dễ dàng hơn.



Hiện trường trở nên yên lặng hồi lâu, mãi một lúc sau Quyền Đông Minh mới chậm rãi nói: "Ngài tổng thống tiền nhiệm nghe tin Ngài tổng thống đương nhiệm gặp nạn, ông ấy rất đau lòng. Không chỉ vì Ngài tổng thống là con trai ruột của ông ấy mà điều ông ấy thật sự lo lắng chính là đất nước và dân chúng của chúng ta."



Anh ta tiếp tục hùng hồn trình bày: "Gia tộc họ Quyền gánh vác sứ mệnh làm cho nước A phồn vinh hưng thịnh. Chất lượng cuộc sống của người dân nước A tăng cao là nghĩa vụ của chúng tôi, chúng tôi không dám kể công. Nhưng chất lượng cuộc sống của người dân nước A giảm xuống đó lại là lỗi của chúng tôi, chúng tôi không dám chối tội."