Lấy Chồng Bạc Tỷ
Chương 945 : Điều kiện trao đổi
Ngày đăng: 22:35 13/05/20
Chính vì biết được đây là cơ hội cuối cùng để anh ta ngồi lên vị trí tổng thống nên Quyền Đông Minh mới sốt sắng như vậy.
Dục tốc bất đạt, chỉ cần gấp gáp sẽ dễ kích động, kích động thì mọi chuyện đều không thể kiềm chế được nữa, vậy nên anh ta mới ngu xuẩn nói hết kế hoạch của mình ra.
Nói anh ta cũng không nghe, Thái Yên Chi không muốn phí lời với Quyền Đông Minh nữa. Nếu cứ để anh ta ba hoa, sợ là bản thân bà ta cũng bị kéo vào đó.
Bốp!
Thái Yên Chi tát Quyền Đông Minh một cái, mạnh đến mức má anh ta hằn dấu năm ngón tay.
Lập tức Quyền Đông Minh ngoan ngoãn ngậm miệng lại, nhìn Thái Yên Chi vẻ như đã hiểu ra, anh ta muốn nói gì đó, nhưng lại không biết nói gì.
Tục ngữ nói đánh con thì mẹ đau, tát Quyền Đông Minh, nhưng người đau đớn thật sự lại là Thái Yên Chi.
Bà mang thai mười tháng sinh ra anh ta, trước giờ đều không nỡ đánh anh ta, hôm nay trước bao nhiêu con mắt đang nhìn, bà lại đánh anh ta mạnh như thế.
Cái tát này, bà sẽ tính lên người Quyền Nam Dương.
Có điều rất nhanh, Thái Yên Chi đã che giấu được cảm xúc thật sự của mình, ngoảnh đầu lại nhìn thủ hạ đứng bên cạnh: “Hồ Thanh Bình, gần đây tinh thần ngài Quyền Đông Minh không tốt, hay nói năng linh tinh, cậu đưa ngài về nghỉ ngơi trước đi, rồi mời bác sĩ đến xem xem sao.”
Người đàn Bà Thái Yên Chi này thông minh giảo hoạt, trong thời gian ngắn như vậy đã nghĩ ra cách để cứu Quyền Đông Minh.
Mượn cớ tinh thần của Quyền Đông Minh có vấn đề, nên ban nãy chỉ là anh ta nói năng vớ vẩn, không thể làm ra chuyện sai người động tay động chân đến máy bay của Quyền Nam Dương được.
“Vâng. Tôi sẽ đưa ngài Quyền Đông Minh về trước.” Hồ Thanh Bình nhận lệnh, lập tức ra dìu Quyền Đông Minh.
Quyền Nam Dương dừng lại, quay đầu nhìn Thái Yên Chi, hỏi: “Bà Thái tìm tôi có việc gì?”
Thái Yên Chi nói: “Tôi muốn làm một giao dịch với cậu.”
Quyền Nam Dương nhìn bà hỏi: “Bà lấy cái gì giao dịch với tôi?”
Thái Yên Chi nói: “Cậu trả Quyền Đông Minh lại cho tôi, tôi sẽ đưa cậu thứ cậu muốn.”
Quyền Nam Dương cười nói: “Bà Thái, bà vốn dĩ cũng chỉ là một con chó tang, bà cảm thấy bà còn có gì đổi chác lấy Quyền Đông Minh với tôi?”
“Là con bé họ Trần kia.” Thái Yên Chi khẽ nói, bà ta hiểu rất rõ con bé đó quan trọng với Quyền Nam Dương như thế nào, vì vậy bà đã sớm sắp xếp xong rồi.
Nghe Thái Yên Chi lấy Trần Nhạc Nhung ra để uy hiếp mình, Quyền Nam Dương khẽ cười, trong mắt có sát ý, anh không đếm xỉa đến Thái Yên Chi nữa, mà lập tức gọi vào số của Trần Nhạc Nhung.
Anh vừa gọi, tích tắc sau, Trần Nhạc Nhung đã bắt máy, giọng nói gấp gáp: “Anh Liệt…”
Chỉ là gọi tên anh, mà Trần Nhạc Nhung đã nghẹn ngào nói không lên lời.
“Nhung Nhung, em đang ở nhà à? Thường Lịch có ở đó không? Quân trưởng Chiến có đó không?” Quyền Nam Dương không để ý đến cảm xúc của Trần Nhạc Nhung, vừa mở miệng đã hỏi Trần Nhạc Nhung một tràng.
“Anh Liệt, em ở nhà, bọn họ cũng đang ở đây, em không có chuyện gì đâu, anh làm việc của anh trước đi, em sẽ ở nhà đợi anh.” Trần Nhạc Nhung chu đáo nói.
Lo lắng cho an nguy của Quyền Nam Dương một ngày một đêm, lúc nhìn thấy anh xuất hiện trên TV, Trần Nhạc Nhung kích động đến sắp điên rồi, hận không thể bay đến bên cạnh anh, nhưng cô đã kìm chế được, vì anh Liệt bây giờ có chuyện quan trọng cần phải xử lí.