Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 959 : Đến nhà làm khách (4)

Ngày đăng: 22:35 13/05/20


“Anh có việc bận phải đi, ngày khác lại đến chơi cùng với em.” Trần Dận Trạch xoa nhẹ đầu nhỏ của tiểu Lý Mặc, lại chào hỏi Chiến Niệm Bắc và Trần Tiểu Bích, viện cớ có việc phải đi trước.



Chiến Niệm Bắc và Trần Tiểu Bích là người thông minh, bọn họ tự nhiên cũng biết được nguyên nhân Trần Dận Trạch rời đi, chỉ là bọn họ cũng không muốn nói nhiều.



Chuyện giữa anh em Trần Nhạc Nhung và Trần Dận Trạch, người khác có nói nhiều cũng vô dụng, nút thắt đó phải để cho chính hai người tự mở.



“Anh chính là bạn trai của chị? Anh chính là người sau này sẽ lừa gạt chị?” Nhìn thấy anh trai rời đi, Chiến Lý Mặc có chút không vui, quay sang chất vấn Quyền Nam Dương.



Cậu đứng trước người Quyền Nam Dương, bởi vì chiều cao chênh lệch quá lớn, cho dù cậu ngẩng thật cao đầu cũng không nhìn thấy vẻ mặt của Quyền Nam Dương.



Chiều cao cách nhau xa như vậy, nhưng Chiến Lý Mặc vẫn không chịu thua, tính cách trong xương tủy không chịu khuất phục là kế thừa ba mẹ cậu.



Vì để cho sự khiêu chiến của bản thân không hiện ra vẻ buồn cười, cậu đứng thẳng người, hai tay chéo ngang hông, cao ngạo chấn vấn Quyền Nam Dương.



Quyền Nam Dương hơi cúi người xuống, ôn nhu nói: “Anh là bạn trai của chị em, nhưng không phải là người lừa chị em đi mà là người cưới chị em.”



Chiến Lý Mặc lại nói: “Cưới chị em chính là lừa chị em.”



Trần Nhạc Nhung hỏi: “Tiểu Lý Mặc, ai nói với em như vậy?”



“Tự em nói.” Mắt Chiến Lý Mặc chớp chớp, cậu sẽ không nói những lời này là do mẹ dạy cho cậu.



“Nhung Nhung đừng vội, tiểu Lý Mặc bởi vì thích em, quan tâm em nên mới nói như vậy.” Quyền Nam Dương cúi thấp người xuống, để cho Chiến Lý Mặc có thể nhìn thẳng vào anh: “Tiểu Lý Mặc, cảm ơn em đã tận tâm bảo vệ chị em, cô ấy có một đứa em trai như em là quá may mắn với cô ấy rồi.”




Trần Nhạc Nhung gật đầu: “Đương nhiên cháu biết.”



Người đàn ông đó không phải là ông cậu của cô hay sao, năm đó nếu không phải cô út kiên trì thì bọn họ cũng không có những ngày tháng hạnh phúc như hôm nay.



Trần Tiểu Bích tiếp tục nói: “Vậy mà khi cháu có được người đàn ông đó rồi, cháu sẽ phát hiện, thật ra anh ta so với những người đàn ông khác cũng không có gì khác biệt, thậm chí có nhiều mặt anh ta còn không bằng những người đàn ông khác. Năm đó nếu như cháu không cố chấp và kiên trì như vậy thì sẽ chọn người người đàn ông tốt hơn, thích hợp với mình hơn.”



Trần Tiểu Bích vừa nói lời này ra, Trần Nhạc Nhung kinh ngạc mở to mắt, cô út của cô không phải là nói sai rồi chứ, cho dù lá gan lớn cũng dám nói những lời này trước mặt ông cậu?



Quyền Nam Dương vẫn không có phản ứng, sắc mặt vẫn bình tĩnh, gắp thức ăn cho mình, đồng thời cũng gắp cho Trần Nhạc Nhung một miếng thịt, một bộ dạng chờ xem kịch vui.



Trần Tiểu Bích không biết mình đã chọc giận Chiến Niệm Bắc ở bên cạnh, ánh mắt sắc bén của người bên cạnh phóng thẳng vào mình.



Thế là, bà lại nói: “Nhung Nhung, cô út là người lớn, lớn hơn cháu mười tám tuổi, ăn muối còn nhiều hơn so với cháu ăn cơm, cháu nhất định phải nhớ lời dạy của cô út, đừng vì một cái cây mà bỏ lỡ cả cánh rừng.”



Rầm!!



Chiến Niệm Bắc đặt bát đũa xuống, bỗng dưng đứng dậy.



Trần Tiểu Bích giật mình, nhưng bà vẫn đang phấn đấu ôm tư tưởng muốn chia rẽ đôi uyên ương nên không biết vì sao Chiến Niệm Bắc tức giận: “Chiến Niệm Bắc, anh chú ý một chút, đang có khách, anh làm gì vậy.”



Cô lại cười với Quyền Nam Dương: “Ông xã nhà cô hơi không hiểu chuyện, thỉnh thoảng tính tính giống như đứa trẻ, cháu đừng chấp nhặt.”