Lấy Chồng Bạc Tỷ
Chương 967 : Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không(2)
Ngày đăng: 22:35 13/05/20
Anh nói chỉ càn cô tiếp nhận chiếc nhận này thì cả đời này sẽ không được rời xa anh nữa!
Nghe câu này, Trần Nhạc Nhung vô cùng kích động: “Liệt, anh Liệt, anh là đang cầu hôn với em sao?”
Quyền Nam Dương cũng căng thẳng giống cô, chỉ là anh không biểu lộ ra ngoài, anh ổn định lại tinh thần, nói: “Anh là mời em làm nữ chủ nhân nước A, em nguyện ý không?”
Nguyện ý!
Đương nhiên nguyện ý!
Cô vô cùng nguyện ý!
Cô là con gái, lẽ ra phải kiềm chế một chút, nhưng cô căn bản là không thể khống chế nổi, những lời trong lòng đều bị cô nói ra hết rồi.
“Ừ, anh biết rồi!” Quyền Nam Dương cười nhẹ, nhanh gọn đeo chiếc nhẫn vào tay cô: “Nhung Nhung, em đeo chiếc nhẫn này đồng nghĩa với việc gì, em biết chứ?”
“Em biết.” Anh vừa mới nói xong, cô còn nhớ rất rõ.
“Đeo chiếc nhẫn này Trần Nhạc Nhung em chính là vị hôn thê của Quyền Nam Dương anh rồi.” Quyền Nam Dương nhìn cô nhẫn mạnh từng chữ một.
Vị hôn thê?
Thân phận này, Trần Nhạc Nhung đã đợi từ rất lâu rồi.
Cô luôn muốn trở thành vị hôn thê của anh, tiến thêm một bước là sẽ trở thành vợ của anh, ở bên cạnh anh mãi mãi.
Hôm nay rốt cục cũng đã đợi được rồi, Trần Nhạc Nhung hạnh phúc không nói nên lời, bởi vậy cô nhìn anh rất lâu mà không thốt ra câu nào.
“Nhung Nhung...” Quyền Nam Dương xoa xoa đầu cô, nha đầu này không nói gì rốt cuộc là có ý gì?
Trần Tiểu Bích: “....”
Hình như lời Chiến Niệm Bắc nói càng sát với sự thật hơn, bà là nói linh tinh, nghĩ ra cái gì liền nói ra cái ấy, căn bản không quan tâm có phải là sự thật hay không.
Trần Tiểu Bích há mồm, định phản bác lại, nhưng lại không cách nào phản bác được, bởi vì những gì mà tên chết tiệt Chiến Niệm Bắc nói đều là sự thật.
Lẽ nào bà phải nhận thua như vậy?
Hôm nay bà đã thua một lần, nếu lại thua tiếp lần nữa có lẽ tên chết tiệt Chiến Niệm Bắc sau này sẽ cứ hai ba ngày lại đến tìm phiền phức với bà.
Không được!
bà tuyệt đối không thể nhường ông lần nữa, tuyệt đối không thể để ông trèo lên đầu bà.
Thế là, Trần Tiểu Bích liền tìm một lí do khác: “Chiến Niệm Bắc, tôi vì Chiến gia các người hi sinh sắc đẹp để sinh con nối dõi tông đường, lẽ nào như vậy anh không nên hầu hạ tôi sao?”
Ừ, lí do này, Trần Tiểu Bích vô cùng hài lòng.
bà nghênh đầu, có chút đắc ý nhìn Chiến Bắc, bà dùng lí do này, để xem Chiến Niệm Bắc có còn gì để nói không.
“Vì Chiến gia sinh con nối dõi tông đường? Em là đang nói đến tên tiểu thử thối Chiến Lý Mặc? Nếu sớm biết nó luôn đối đầu với anh, khi đó anh đã không đồng ý để em sinh nó ra.” Lời này, Chiến Niệm Bắc hoàn tàn chỉ có ý công kích Trần Tiểu Bích, chứ trong lòng không hề có ý nghĩ không cần con trai.
Chiến Lý Mặc trốn đằng sau nghe trộm nghe thất câu này không tự chủ được, thút thít: “ba mẹ cãi nhau thì cãi nhau là được rồi, định đánh nhau thì đánh đi, việc gì mà phải lôi con vào?”
Nó mới chỉ là đửa trẻ 7, 8 tuổi, hà cơ gì hai người bọn họ mỗi lần cãi nhau người chịu tổn thương luôn là nó cơ chứ?
Lẽ nào phải nhìn thấy nó khóc trước mặt hai người bọn họ thì bọn họ mới hiểu ra sao?