Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 220 : Mùi vị đánh mất người mình yêu nhất

Ngày đăng: 03:30 30/04/20


Trịnh Tử Kỳ đã không còn nghe thấy gì nữa, “Vô dụng thật không? Tôi rơi vào hoàn cảnh hôm nay rốt



cuộc là vì ai, không phải trong lòng cô biết rõ sao?” “Tôi không hiểu ý của cô, tôi cúp máy đây.” “Lâm Thiển!Trịnh Tử Kỳ đột nhiên gọi to tên cô, “Cô hãy nghe cho kĩ, tôi sẽ không bỏ qua Cố Thành Kiêu! Thứ tôi không chiếm được thì cô cũng đừng hòng có được!” Lâm Thiển đang định tắt điện thoại nhưng nghe xong câu này lại không khỏi lo lắng, “Cô dám!” “À, thà làm ngọc vỡ còn hơn làm ngôi lành, tôi chân trần sao phải sợ kẻ đi giày?” “Cô đừng có làm loạn.” “Lâm Thiên, tôi muốn cô nếm thử mùi vị đánh mất người mình yêu nhất. Tôi muốn mang nỗi thống khổ của tôi trả lại cho cô gấp bội!” “Cô...” Điện thoại bị cúp, Lâm Thiển chỉ nghe thấy tiếng tút tút tút. Cô vốn đang lo cho Cố Thành Kiêu, lại bị mấy lời điên rồ của Trịnh Tử Kỳ uy hiếp, trái tim không ngăn được mà nhảy loạn lên.



Cô nằm trên giường, hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại.



Sau tất cả những chuyện đã trải qua, có lẽ vì Trịnh Tử Kỳ tắc trách nên bị Đội đặc nhiệm khai trừ. Cô ta không cam lòng nên muốn trả thù Cố Thành Kiêu.



Vừa nghĩ tới sẽ có người chơi xấu Cố Thành Kiêu, người này còn là một nữ chiến binh nham hiểm xảo trá, trái tim cô không ngừng đập thình thịch.



Cô lập tức gọi điện cho Lý Bất Ngôn. Sau khi nghe cô kể, Lý Bất Ngôn nói: “Chị dâu yên tâm, nhất định em sẽ chuyển tin này cho thủ trưởng.”



“Trịnh Tử Kỳ đang ở Đại Thanh Sơn à?” “Đúng vậy, lúc trước cô ấy lấy danh nghĩa tư vấn tâm lý đi cùng đội ngũ bác sĩ đến Đại Thanh Sơn, có lẽ giờ vẫn đang ở đó.” “Lần này Cố Thành Kiêu đi công tác, có phải cũng đến Đại Thanh Sơn không?” “...” Lý Bất Ngôn sửng sốt, ấp úng trả lời, “Việc này... hành trình của thủ trưởng là bí mật trong đội, là bí mật.”



Lâm Thiên biết rõ trách nhiệm công việc của họ, cô cũng không muốn Lý Bất Ngôn khó xử nên đáp lại một tiếng rồi cúp máy. Cô nghĩ, Trịnh Tử Kỳ cũng không có gì lợi hại. Trên du thuyền ở vùng hải phận quốc tế, chẳng phải cô ta còn bị treo lên đánh đấy sao? Cố Thành Kiêu mới là lợi hại, một mình chiến đấu anh dũng, mười mấy tên lính đánh thuê đều không phải là đối thủ của anh, đừng sợ đừng sợ!



Nghĩ vậy, cô không còn bốc đồng muốn đi đến Đại Thanh Sơn nữa.



***



Hôm nay, ngoài tin sạt lở núi thì vụ scandal nhà họ Lâm cũng là tâm điểm chú ý của mọi người. Nhà họ Lâm nổ tung, Chu Mạn Ngọc và Lâm Bồi cãi nhau một trận.



Không phải cãi vã bình thường, mà náo động một trận rất lớn.




Tốt, phải thế chứ!



Hai mắt Chu Mạn Ngọc đỏ quạnh, nghẹn ngào nói: “Lên đi.”



Không lâu sau, xe của Lâm Bồi lái vào gara ngầm của một trung tâm mua sắm sang trọng.



“Lâm phu nhân, xem ra họ đang định đi mua sắm.”



Chu Mạn Ngọc cảm thấy trái tim mình lại như bị đâm một đao, cặp mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm vào họ, thấy họ tay trong tay xuống xe, vừa cười vừa nói đi về phía thang máy. Không thể phủ nhận, cô tình nhân này trẻ trung hơn bà ta, xinh đẹp hơn bà ta, sự chênh lệch hơn hai mươi tuổi quá rõ ràng, bà ta không thể so được. Từ xa, bà ta trông thấy Lâm Bồi. Dù vẻ mặt nhìn qua rất ổn, nhưng trạng thái tinh thần không tốt như trước kia.



Rõ ràng, đây là hậu quả của việc buông thả dục vọng quá độ.



Chu Mạn Ngọc nhìn họ chằm chằm, nghiến răng kèn kẹt.



“Lâm phu nhân, họ đang lên tầng 7.”



“Đi theo, không được nóng vội, chờ xuống tầng một mới ra tay.”



“Vâng.”



Tầng một của trung tâm mua sắm, nơi có đông người và nhiều cửa hàng nhất, rất náo nhiệt.