Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 28 : Mau ly hôn

Ngày đăng: 03:28 30/04/20


Cố Thành Kiêu chưa kịp đáp lời, đại đội trưởng “ôi trời” một tiếng, “Thủ trưởng Cố, tay ngài bị thương... Bác sĩ Hồ, bác sĩ Hồ...”



Cố Thành Kiêu cản lại, “Không sao, tôi tự đến bệnh viện được”



“Vậy sao được?”



“Đừng làm phiền bác sĩ, nhiều người bị thương quá, bác sĩ đều bận bở hơi tai. Tôi không sao, quyết định vậy đi.”



Bây giờ anh thả lỏng đôi chút mới nhận ra đầu gối đau đau, chắc là đập vào lúc xảy ra tai nạn xe rồi.



Người cảnh sát cúi đầu nhìn tay mình, lòng bàn tay dính máu, là của thủ trưởng Cố. Ông lúng túng, vội nói: “Thủ trưởng Cổ, tối... tôi...”



Cố Thành Kiêu khẽ cười với ông, nói: “Ông anh anh dũng lắm, cấp trên là ai? Tôi chắc chắn sẽ phản ánh với vị cấp trên này



Người cảnh sát cười thật thà, càng ngại ngùng hơn, “Đừng đùng, Thủ trưởng Cổ, tôi phục vụ cho dân mà, đó là điều nên làm”



Sở Mặc Phong len lỏi trong đám người chui ra. Lúc nãy cậu mải giúp sơ tán học sinh, cũng thấy toàn bộ quá trình Cố Thành Kiêu liều mình cứu người, càng thêm kính trọng người chú này.



“Chú Hai, chú Hài, chú không sao chứ?”



“Ừ, về nhà đừng nhiều chuyện.”



“Dạ, cháu biết ạ”



Cố Thành Kiêu không nán lại lâu, hàn huyên vài câu với đại đội trưởng rồi dẫn Sở Mặc Phong rời khỏi hiện trường.



Tiện đường chở thằng cháu về nhà, không ngờ xảy ra tai nạn, dù sao cũng phải nói với cha mẹ người ta một tiếng. Cố Thành Kiêu đưa Sở Mặc Phong về, ở lại đó ăn cơm chiều, nói mấy lời cho người nhà họ yên tâm.



“Tiểu Lý, lái xe cẩn thận đấy, đưa A Thành về nhà an toàn đó.”



“Vâng” “A Thành, về nhé, có rảnh ghé chơi”
“Cũng không phải”



“Cảm ơn cô ba, dì sáu, thím hai, chú bảy nhà bà... Sắp tắt đèn rồi, tớ không đi đâu?



“Sao sao, hồi đó đèn tắt hết rồi cậu cũng đi mà, giờ còn chưa tắt đèn nữa đó.”



Lâm Thiển chợt nói nghiêm trang: “Tớ muốn làm học sinh ngoan, cậu có ý kiến hả?”



Chúc Phạm Phạm kinh ngạc há miệng to đến mức có thể nhét bóng tennis vào. Chuyện này làm cô nàng khiếp sợ hơn cả tin Lâm Thiển nhập viện vì đánh nhau nữa.



Lúc này, cô bạn Tống Di đang lướt di động thình lình gọi to, “Oa, đẹp trai quá đi, đặc sắc hơn phim điện ảnh nữa”



“Gì thế?”.



“Chiều nay xảy ra tai nạn liên hoàn nghiêm trọng, mức độ nghiêm trọng thì mấy cậu tự xem đi. Trong đó có một chiếc xe bốc cháy, lúc sắp nổ có một công dân tốt bụng liều chết cứu bốn mạng người trong xe”



“Quan trọng là, quan trọng là... Quan trọng là, công dân tốt bụng đó là người bị hại trong vụ tai nạn. Hai phút trước, vì để phòng xe mình đâm vào đuôi xe buýt chở học sinh mà anh ta tự đâm vào trụ cầu”



“Do tai nạn liên hoàn với vụ cứu người dập lửa chỉ cách nhau có hai phút nên toàn bộ quá trình cứu người của công dân tốt bụng đó đều được nhiều điện thoại quay lại. Clip quay ở nhiều góc độ khác nhau đều ghi lại sự tích cứu người của anh hùng vô danh này”



“Trời ơi, quả là hành động anh dũng! Mấy cậu xem đi, có mấy đoạn clip đó, giờ trên mạng đang bàn tán xôn xao kìa”



Con gái luôn có một sự sùng bái đặc biệt với anh hùng, Tống Di vừa nói xong, Chúc Phạm Phạm, Phan Phan và cả Lâm Thiển đều cầm điện thoại tìm kiếm.



Xem càng nhiều tâm tình Lâm Thiển càng kích động, khác với lũ bạn mê trai trong phòng, cô đúng là nhiệt huyết bừng bừng.



Dường như từng tế bào trong cơ thể đang bốc cháy, cảm giác nóng hừng hực từ lòng bàn chân xông thẳng lên não.



Đó là ai kia, là ông chồng hợp pháp ngủ chung giường mà cô đã ký giấy chứng nhận kết hôn.