Lấy Chồng Quyền Thế
Chương 298 : Phim truyền hình cũng chưa dám làm như thế
Ngày đăng: 03:31 30/04/20
Cố Nam Hách quay lại nhìn. Anh không có ấn tượng với Bạch Dũng nhưng lại có ấn tượng với Khoa học kỹ thuật Bách Bối. Dự án của công ty này vẫn còn đang đặt trên bàn làm việc của anh.
“Tổng giám đốc Bạch, xin chào.”
Bạch Dũng nhìn người đàn ông bên cạnh Cố Nam Hách. Người này tuấn tú đĩnh đạc, phong độ phi phàm, ánh mắt tràn đầy khí phách và cao quý của bậc đế vương. Đây tuyệt đối không phải là hạng người tầm thường, cho nên ông ta không dám quấy rầy hai người nhiều. “Tổng giám đốc Cố, tôi không làm phiền hai người nữa. Bây giờ tôi đang có chút chuyện, ngày khác sẽ đích thân đến quý công ty chào hỏi, xin đi trước.”
“Cứ tự nhiên.” Cố Nam Hách nhìn theo Bạch Dũng gấp gáp chạy về phía hành lang thì mới thấy nơi đó đã tụ tập một đống người, dường như chỗ khúc cua đã xảy ra chuyện gì đó.
Cố Thành Kiêu nhìn thoáng qua Cổ Nam Hách, xong rồi cũng đi về phía ấy.
Vừa đi, Cố Nam Hách còn hứng thú nói: “Anh Hai, em thấy không chừng chị dâu thấy chuyện bất bình, rút đao tương trợ đấy.”
Cố Thành Kiêu yên lặng lắc đầu, khẽ nói: “Cô ấy không sửa được cái tật lo chuyện bao đồng.”
Buổi tiệc là do Cố Nam Hách tổ chức, chỗ này xảy ra chuyện nên cậu ta phải đến xem. Còn Cố Thành Kiêu chỉ muốn đi tìm Lâm Thiển. Chuyện quan trọng đã xong, trời cũng khuya rồi, bọn họ phải trở về phòng. Càng đến gần, tiếng ồn càng lớn hơn. Cố Thành Kiêu thật sự chẳng thèm quan tâm quý bà quý cô đang mặc áo tắm cãi nhau ầm ĩ. Anh vẫn luôn theo phía sau Cố Nam Hách, mắt nhìn xuống đất.
Sàn nhà vừa bẩn vừa ướt, Cố Thành Kiêu nhíu mày.
Bạch phu nhân quát khàn cả giọng: “Tôi nói cho cô biết, hôm nay cô đừng hòng rời khỏi đây! Bây giờ còn cứng miệng, đợi lát nữa vào Cục cảnh sát rồi thì cô chỉ có đường chết. Đồ tiểu nhân bỉ ổi, bại hoại, còn ở đó giả vờ giả vịt hả?... Không ai dám đứng ra bảo lãnh cô, cô còn dám đối chọi với tôi.”
Cố Nam Hách gọi cô là chị dâu, vậy người đàn ông này là Cố Thành Kiêu?
Phim truyền hình cũng chưa dám làm một loại kịch bản thần kỳ kiểu này! Tất cả mọi người đều trợn mắt há miệng, đặc biệt là Bạch phu nhân và Na Na. Bạch phu nhân quay đầu dìu con gái, cố ý trưng ra hình tượng người mẹ yếu đuối để che lấp hình tượng điên cuồng báo thù vừa nãy.
Sắc mặt Na Na thoắt trắng thoắt xanh. Đúng là cô ta không thể ngờ được cô gái này lại có lại lịch lớn như vậy. Cô ta chỉ muốn tìm đại một người chịu tội thay cho mình, không ngờ lại tìm trúng con ông cháu cha.
Lúc này hành lang im lặng truyền đến tiếng bước chân dồn dập, là cảnh sát tới. Mã Đạo Tồn hung thần ác sát cầm đầu chạy thẳng tới cảnh cáo, “Tụ tập ở đây ồn ào cái gì, ầm ĩ cái gì hả... Là ai gây chuyện? Ai đả thương người? Ai là kẻ trộm?”
“...” Mọi người nín thở.
Ai dám nói, chán sống à?
Mã Đạo Tồn vừa tới đã nhìn thấy hai vị thiếu gia nhà họ Cố, đặc biệt là Cố Thành Kiêu. Nói chính xác thì Cố Thành Kiêu là cấp trên của cấp trên của cấp trên ông ta.
“Thủ trưởng Cố” Mã Đạo Tồn run rẩy chào kiểu quân đội. Trong quân đội, Cố Thành Kiêu chính là đại anh hùng nổi tiếng, là quan chỉ huy thực sự xông pha khói lửa mà ông ta kính sợ.
Bốn cảnh sát ở đằng sau cũng đồng loạt cúi chào Cố Thành Kiêu.