Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 439 : Tiểu cao tử, là cậu sao?

Ngày đăng: 03:32 30/04/20


Tuy bị súng chĩa vào nhưng Phạm Dương Mộc không hề sợ hãi. Cố Thành Kiêu lao tâm khổ tứ chịu trăm nghìn vất vả mới điều tra ra được, thế mà hắn đã biết từ trước. - Hắn chợt cười nhìn Cố Thành Kiêu, người đồng đội từng đồng sinh công tử với hắn. Hắn thật sự bội phục tính cố chấp của cậu ta, đuổi theo đến tận đây. Cố Thành Kiêu càng thêm cảnh giác, dí súng vào gáy hắn, đồng thời quan sát xung quanh xem mình có bị mai phục hay không.



“Phạm Dương Mộc, hôm nay anh đừng mơ đến chuyện chạy trốn khỏi tay tôi.” Anh siết cò. Nếu Phạm Dương Mộc không ngoan ngoãn đi theo thì anh cũng chỉ có thể nổ súng. Anh muốn báo thù cho bao gia đình vô tội phải chịu đau khổ, cũng muốn trả thù cho Cao Kỳ Khâm, lại càng muốn rửa hận cho nhiều chiến sĩ oanh liệt khác.



Đúng lúc này bên hông đột nhiên có người lao ra, “Lão Đại.” “...” Cố Thành Kiêu tưởng mình nghe nhầm. Sao lại là tiếng của Tiểu Cao Tử?



“Thành Kiều.”



“...” Cố Thành Kiêu không thể tin được vào tai mình. Đây là giọng nói của Trịnh Tử Kỳ.



súng của Cố Thành Kiêu vẫn dí vào Phạm Dương Mộc. Anh chậm rãi quay đầu nhìn.



Là Cao Kỳ Khâm, chính là cậu ta. Cậu ta quả thật chưa chết! “Tiểu Cao Tử, là cậu?!” Mắt anh lóe lên tia mừng rỡ, “Đúng là cậu sao?”



Cao Kỳ Khâm từ từ bước lên trước gật đầu nói: “Lão Đại, đúng là tôi đây.” Cậu ta lập tức đứng lại, giơ tay lên chào kiểu quần lễ, “Thủ trưởng, Đội trưởng Cao Kỳ Khâm, Đội đặc nhiệm Dã Lang xin báo cáo.”




Phạm Dương Mộc: “Nếu Hoa Thiên Minh vừa chết tôi đã liên lạc các cậu thì Lưu Mẫn Sướng sẽ biết mục đích của tôi ngay. Vậy thì làm sao điều tra Lưu Mẫn Sướng được nữa?”



Lúc này Trịnh Tử Kỳ xen vào nói, “Thành Kiêu, em cũng ở cạnh Hoa Thiên Minh một thời gian. Lão ta thật sự rất gian ngoan xảo quyệt, Dương Mộc suýt mất mạng nhiều lần. Em lấy nhân cách để đảm bảo những lời nói về lão ta đều là sự thật. Tất nhiên, em biết trong lòng anh, em đã không còn tư cách để lên tiếng.” Cao Kỳ Khâm bước từng bước về phía trước, “Lão Đại, lời của bọn họ anh không tin, vậy còn tôi? Lời nói của tôi anh cũng không tin tưởng sao? Tôi có thể giữ mạng đứng trước mặt anh, anh nên tin tưởng tôi chứ?”



Mọi chuyện quá lộn xộn rối rắm, Cố Thành Kiêu cần thời gian để theo kịp mạch chuyện. Anh không dễ dàng tin lời của Phạm Dương Mộc mà muốn tự mình xác minh.



Phạm Dương Mộc: “Thành Kiều, tôi biết tất cả chuyện này đều rất khó tin. Nhưng có một việc tôi phải nói cho cậu biết. Cậu trở về chính là đi vào đường chết.”



Cố Thành Kiêu: “...”



Phạm Dương Mộc: “Sau khi Hoa Thiên Minh chết đi, Lưu Mẫn Sướng vì muốn khảo nghiệm tôi mà đã sai tôi làm hai chuyện. Thứ nhất, ám sát Lâm Thiên, thứ hai, ám sát cậu.” Cố Thành Kiêu: “...” Phạm Dương Mộc: “Tôi rất xin lỗi phải khiến cho cậu và em dâu bị thương, chỉ là bất đắc dĩ”



Cố Thành Kiêu: “...”