Lấy Chồng Quyền Thế
Chương 488 : Tính toán bất thành
Ngày đăng: 03:33 30/04/20
Rạng sáng ngày hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng, Lâm Thiển đã thức dậy.
Lúc ngủ Nam Nam hay lăn lộn, giường lại nhỏ, Lâm Thiển phải đắp chăn cho cô bé cả đêm, nên tuyệt đối là ngủ không ngon. Cô thấy bọn nhỏ vẫn ngủ say thì lặng lẽ đi ra cửa phòng khe khẽ mở cửa.
Cô nhìn quanh phòng khách một vòng, không thấy bóng dáng Cố Thành Kiêu đâu, lúc này mới yên tâm đi ra.
Thời tiết trở nên ấm áp, hệ thống sưởi ấm dùng cho mùa đông đã ngừng từ đêm qua. Trong phòng nhỏ nên cô không cảm nhận được sự chênh lệch nhiệt độ trong ngày, nhưng phòng khách khá lớn, sự chênh lệch nhiệt độ trong ngày cũng hơi lớn. “Hắt xì!” Lâm Thiển không chịu nổi liền hắt xì một cái. Mặc dù thời tiết đã trở nên ấm áp nhưng nhiệt độ không khí vẫn đang dưới 10 độ C, đột nhiên tắt hệ thống sưởi đi cũng hơi lạnh.
Cô lấy áo lông ra mặc vào, nhưng vừa quay lại thì phát hiện ngoài ban công có một bóng đen thật dài đang lơ lửng giữa không trung, làm cô sợ đến nỗi đánh rơi áo lông xuống đất. Cố định thần nhìn lại, hóa ra là một cái áo đen to đùng, làm cô còn tưởng mới sáng sớm đã gặp ma chứ.
Sào phơi đồ ngoài ban công vốn dĩ chỉ treo quần cộc với áo sơ mi nam. Cô dùng đầu ngón chân cũng nghĩ ra được, cái áo choàng dài này nhất định là Cố Thành Kiêu treo lên.
“Lại tự tung tự tác!” Lâm Thiển nói nhỏ một câu rồi bực bội lấy áo khoác xuống. Đến thứ bảy, Cố Thành Kiêu quả nhiên đến thật.
Bởi vì khoảng thời gian trước đây Tiểu Thu Miêu bị lưu manh đột nhập, vạch trần nghiệm trong vấn đề an toàn cho nên vẫn còn đóng trường để chỉnh đốn và sửa sang lại.
Cố Thành Kiêu biết rất rõ những chuyện này nên quyết định thứ bảy sẽ đưa hai đứa nhóc đi chơi. Nếu hai đứa đã muốn đi, Lâm Thiển lại không chi phối được, cho nên cô chỉ có thể đi cùng.
“Ha ha ha ha, này, nghiêm túc mà nói, chị ở đây...” Anh chỉ chỉ vào trong, “Làm việc cũng ra dáng lắm.”
“Tất nhiên rồi, hoạt động quan trọng của khách hàng lớn mà, có thể qua loa được sao?” “Ừm, không tệ, không tệ, mà bên chị có tổ chức tiệc tối không?” “Có chứ, hoạt động gì công ty bọn tôi cũng tổ chức. Sao hả, muốn giới thiệu việc làm ăn cho tôi sao?” “Em sẽ để ý.”
“Vậy cảm ơn cậu trước.” Lâm Thiển nghĩ ngợi rồi thừa cơ nói, “Tổng giám đốc Cố, cậu giúp đỡ tôi rất nhiều, tôi thực sự cảm ơn cậu, tối nay rảnh không? Tôi mời cậu một chầu.”
“Tối nay em có hẹn với Sở Dương ở Thúy Trúc Hiên, chị muốn đi cùng không?” Lâm Thiển trở nên kích động. Đã nhiều năm rồi cô không gặp chị họ, chỉ thường xuyên nhìn thấy trên TV, “Thúy Trúc Hiên của chị Sở Dương vẫn còn mở sao?”
“Còn chứ, việc kinh doanh vẫn bấp bênh như thế. Cũng chỉ có bọn em đến ăn để bảo đảm cho chị ấy không lời không lỗ, chị đi không?”
Lâm Thiển gật đầu, “Đi, có điều tôi phải làm xong việc bên này mới có thể qua được.”
“Được, vậy bọn em chờ chị đến trả tiền.”
“Không thành vấn đề.”