Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 57 : Người chú tư xác định muốn

Ngày đăng: 03:28 30/04/20


Mùi gay mũi này quá nồng, lúc Lâm Thiển nhận biết được sự lợi hại của nó thì tay chân đã lập tức nhũn ra, trời đất quay cuồng mắt không mở nổi. Trước khi bất tỉnh hoàn toàn, cô thôi không giãy giụa nữa.



Cô nghĩ, bất luận thế nào cũng phải giữ đầu óc tỉnh táo thì mới biết ai là kẻ muốn hại mình.



“Hổ Tử, OK, cũng nó đi.”



Lâm Thiển nhắm mắt, nghe được cái tên “Hổ Tử”, sau đó cô được gã tên Hổ Tử vác lên.



Cố gắng căng mi mắt nặng trĩu, nằm trên lưng Hổ Tử, trông thấy hai gã đàn ông mặc quần áo giống nhau và hai tên đang nói chuyện phía bên kia.



“Chú Tư có vấn đề à, không phải chỉ là một con nhóc thôi sao? Đầu đến nỗi bắt tất cả chúng ta phải ra tay?”



“Điều đó chứng tỏ Chú Tư rất coi trọng con bé”



“Con nhóc này dáng dấp quả không tệ, về để đại ca thoải mái trước, sau đó đến lượt mấy anh em mình chơi”



Bọn chúng cười dâm đãng, Lâm Thiển có thể cảm nhận được cái vuốt mông lợi dụng của Hổ Tử và cả gã nào đó sờ soạng bắp chân cố.



Bọn dâm tặc này! Cô chửi thầm.



“Đừng có ầm ĩ lên, người Chú Tư xác định muốn thì ai dám động vào? Chán sống rồi hả?”



Bọn chúng im bặt, Lâm Thiển nghe Hổ Tử than thở.



“Nemo, mày không nói tạo không nói thì Chú Tư biết sao được.”



“Nó sẽ không khoe chắc?”



“Tao có cách để nó cầm miệng.”



“Đạt Chí, mày chớ làm loạn, dạo này tính khí của Chú Tư không tốt lắm đâu.”



“Được rồi, lắm mồm!”



Lâm Thiển lắng nghe, ghi nhớ từng câu đối thoại cũng như tên họ của bọn chúng.



Nói cách khác, có năm gã đàn ông ở đây.



Một đối năm, từ trước tới nay cô chưa bao giờ e ngại lực lượng chênh lệch. Cô đã từng một mình đánh bại chín tên, cũng từng dồn toàn bộ sức lực mà không theo kịp một cánh tay của Cố Thành Kiêu.




Lâm Thiển vui mừng, dồn toàn bộ sức lực, hét to, “Cứu tôi, cứu tôi với...”



Giữa chốn huyên náo, viên cảnh sát giao thông không thể nghe được tiếng hét tưởng to nhưng thật ra chỉ như muỗi kêu của cô, ngược lại Hổ Tử đã nghe thấy.



Hổ Tử nhìn ra phía sau, ánh mắt lờ đờ chợt co rút, chửi thầm một cầu, “Đ. mẹ!”



Cảnh sát giao thông khó chịu nhìn hắn, bảo: “Thổi vào đây?



Hổ Tử hết sức lo lắng, một là không hiểu sao Lâm Thiển lại tỉnh, hai là sợ bị cảnh sát phát hiện ra. Hắn bắt đầu chột dạ, ánh mắt hốt ha hốt hoảng.



Cảnh sát giao thông nhìn hắn nghi ngờ, khi hắn thổi hơi, anh ta nhìn lướt trong xe.



“Cứu tôi, trong xe có người, cứu tôi.” Lâm Thiển kêu không ngừng, còn dùng tay liên tục đập cửa xe.



Hổ Tử vừa thổi hơi, vừa giậm chân, cố gắng che giấu tiếng đập cửa của Lâm Thiển.



“Anh làm gì thế? Không muốn phối hợp à?”



“Không có, không có, chân tôi bị tế, cử động cho giãn gân chút.”



Quá trình kiểm tra nồng độ cồn rất nhanh, chỉ số đạt tiêu chuẩn nhưng cảnh sát giao thông vẫn cảm thấy hắn khả nghi, “Lấy đăng ký xe, bằng lái, thẻ căn cước ra đây”



“...” Hổ Tử thở hổn hển, may mà phía sau không còn tiếng động nhưng hắn vẫn không dám lơ là, dùng giọng Bắc Kinh rất rõ ràng, “Đồng chí cảnh sát, tôi là công dân tốt, không uống rượu, không phạm pháp, đỗ xe ở đây không sao chứ? Tôi đi ngay là được chứ gì?”



Nói xong, Hổ Tử vặn chìa khóa, khởi động xe.



Cảnh sát giao thông nhất thời cảm thấy không ổn, giơ tay níu vai hắn lại, nói: “Này anh, hãy phối hợp để cảnh sát giao thông kiểm tra. Nếu không anh sẽ bị xử phạt vì tội công khai chống đối cảnh sát thi hành công vụ”



Hổ Tử nổi nóng, “Anh bảo tôi phối hợp đo độ cồn, kiểm tra xong sẽ được đi, sao giờ lại giữ tối lại? Buồng ra!”



Cảnh sát giao thông nhanh tay lẹ mắt, nhào người vào trong rút chìa khóa xe ra. Hổ Tử tức tối đập vô lăng một cái, “Đ. mẹ, làm cảnh sát giao thông thì giỏi lắm à? Tôi là công dân tốt, hợp tác kiểm tra nồng độ cồn rất tử tế, anh vô duyên vô cớ rút chìa khóa của tôi, tôi phải tố cáo anh!”



Đang la hét, bỗng dưng Lâm Thiển từ đầu không biết ló đầu ra, bổ nhào giữa hai ghế. “Cứu mạng, cứu...”



Hổ Tử: “...” Chết tiệt.



Cảnh sát giao thông: “...” Coi kia, tôi đã bảo rất đáng nghi mà.