Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 759 : Tâm nguyện của bà nội

Ngày đăng: 03:36 30/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ba đứa đầu đều là con gái, lần này cuối cùng cũng sinh được thằng cu rồi

Haiz, Tiểu Tôn cũng đạo đức giả

Lúc trước con dâu nhà Tiểu Uống sinh đối hai đứa con gái, nó còn nói con trai con gái cũng như nhau

Đến lượt mình thì lại bắt con dâu phải sinh cháu đích tôn cho mình

Ai cũng ngấm ngầm mắng sau lưng nó.”

Lâm Thiển nhiều chuyện hỏi một câu, “Sao lại có thể sinh nhiều con như vậy ạ?”

Câu hỏi này thật tuyệt, cô hoàn toàn sập bẫy của bà nội.

Bà nội cười hì hì nói: “Nhà người ta phải đi Mỹ để sinh con

Muốn sinh bao nhiêu thì sinh bấy nhiêu, sinh thật là nhiều con

Cháu thấy sao?”

Lâm Thiển ngây ngô mờ mịt

Bà nội còn nói: “Cháu xem, cháu với Thành Kiêu gene2tốt như vậy, cũng đều còn trẻ như vậy, không sinh thêm mấy đứa con thì chẳng phải là lãng phí sao?”

Lâm Thiên cười mà còn khó coi hơn khóc, “Nhà nước không cho phép mà..

ha ha ha...”

“Chuyện đó không quan trọng, thế nào cũng có cách

Nói không chừng vài năm nữa nhà nước sẽ cho phép sinh tự do.”

“Bao giờ chính sách mở thì hẵng nói ạ.” Lâm Thiển bắt đầu lau mồ hôi lạnh, cô thật không nghĩ đến, đã con trai con gái đủ cả rồi mà vẫn bị giục sinh con

Thật là choáng mà.

Bà nội vẫn chú tâm nói: “Bà biết các cháu thấy bà cổ hủ, nhưng mà bà thật sự thích cháu chắt lắm

Bà cũng sinh bốn đứa con

Nếu không phải sau này ông nội phải đi đánh giặc thì bà9còn muốn sinh nữa.” Lâm Thiển: “...”

Cố Thành Kiêu lái xe đằng trước: “...” Bà nội ơi..

lố quá! “Cháu xem, Nam Nam, Bắc Bắc đều đi học

Mẹ chồng cháu vẫn còn tốt lắm, vẫn có thể lăn lộn thêm mấy năm nữa

Các cháu sinh thêm một hai đứa nữa đi, không sao đâu.” Lâm Thiển vội vàng ngăn lại, “Bà nội, Thành Kiêu là cán bộ, chúng cháu không thể là người dẫn đầu phạm luật dược, đúng không bà? Bà nội muốn bể cháu chắt thì có gì khó đâu

Anh cả với Tiểu Du còn có thể sinh thêm đứa nữa

Chú Út cũng còn chưa kết hôn mà.”

Có giục ai thì giục, cũng không đến lượt bọn cháu bị giục chứ! Bà nội thân yêu của cháu ơi! Bà nội thong dong nói: “Ừ, bà đã6ra lệnh cho nhà Đông Quân rồi, hôm nay thế nào cũng phải đậu được đứa thứ hai.” Lâm Thiển: “...” Còn có kiểu thao tác này sao? “Còn Nam Hách, hừ, tên nhóc Nam Hách kia không nghe điện thoại của bà.” Lâm Thiển: Hay lắm! Rốt cuộc Cố Thành Kiêu cũng lên tiếng: “Bà nội, bà đang nhọc lòng điều gì? Cháu phản đối đầu tiên đấy.” Bà nội nói: “Ngoại trừ một con t*ng trùng ra, không cần cháu phải bỏ ra cái gì khác cả

Cháu có quyền gì mà phản đối?” “..

Sao cháu không phải bỏ ra cái gì? Cháu vất vả cần cù cày cấy không được tính là bỏ công ra sao?” “Không sinh con thì cháu cũng vẫn vất vả cần cù cày cấy

Đây gọi là cái gì?” “...” Có0lẽ đừng lý luận với tay lão làng

“Cháu cũng chưa trải qua thời gian Tiểu Thiển mang thai sinh con, cũng chưa được nếm trải ba năm đầu đời của mấy đứa nhỏ

Chẳng lẽ cháu không thấy tiếc nuối sao? Trẻ con lúc mới sinh như con kén, bé xíu mềm mại, chẳng lẽ cháu không mong chờ sao?”

Cố Thành Kiêu: “Bà nội, sao cháu lại cảm thấy bà đưa cái ví dụ này ra là muốn trách móc cháu vậy?”

“Đừng có đánh trống lảng

Bà hỏi cháu, có thấy tiếc không?”

Cố Thành Kiêu thoáng đăm chiêu, chậm rãi nói: “Cháu có tiếc nuối

Kể cả mấy năm này Lâm Thiển không mang thai sinh con, thì cháu cũng tiếc nuối vì đã bỏ lỡ mấy năm ở bên cô ấy

Nhưng mà bà nội à, chính sách không cho7phép

Nếu chính sách cho phép, chúng cháu nhất định sẽ sinh con, được không?”

“Hừ.” Bà nội xem thường, “Cháu ấy, không còn nghe lời như hồi nhỏ nữa.”

Cố Thành Kiêu cười đùa: “Bà nội, bà nhìn kìa, phía trước là khu trượt tuyết rồi, có muốn cháu tìm cho bà cậu hướng dẫn đẹp trai không?” Sự chú của bà nội bị phân tán thành công, “Tốt, bà muốn tiểu thịt tươi.”

“Không thành vấn đề.”

Tuy trong thành phố tuyết vẫn chưa rơi, nhưng ở đây đã bị tuyết bao phủ một lớp thật dày

Xe càng đi lên thì tuyết phủ càng dày, nhiệt độ cũng càng xuống thấp

Lâm Thiên nhìn điểm đen đang trượt xuống từ con đường tuyết ở chóp núi vừa nhanh vừa kích thích thì cũng vô cùng phấn khích

Cô chưa trượt tuyết bao giờ

Đến khu trượt tuyết, Cố Thành Kiêu đặc biệt mời hai hướng dẫn viên cho hai bà cháu

Tuy anh cũng biết trượt, nhưng nghề nào cũng có chuyên môn

Chắc chắn huấn luyện viên sẽ chuyên nghiệp hơn anh

Bà nội rất hài lòng cậu huấn luyện viên giống Kim Thành Vũ này

Sau khi đã trang bị đầy đủ, mọi người vội vàng bắt đầu trượt

“Bà ơi, cháu kéo tay bà, bà giữ thăng bằng rồi từ từ trượt.”

“Được, được, cậu phải giữ chặt đó.” “Được bà ạ

Nhất định cháu không để bà ngã đâu

Bà yên tâm can đảm trượt đi ạ.” Lâm Thiên thấy một màn như vậy bèn nói với Cố Thành Kiêu: “Hôm nay bà nội sao vậy? Em cảm thấy hôm nay bà có nhiều ý kiến thật.” Cố Thành Kiêu cũng bối rối, “Anh cũng không biết nữa

Em nhìn bà nội kìa, bà trượt còn giỏi hơn em nữa.” Lâm Thiển ai oán nói: “Không có anh ở bên cạnh cằn nhằn thì chắc chắn em sẽ trượt rất tốt

Anh tự trượt đi, đừng có đứng gần canh chừng em.” “Được, vậy em từ từ học đi, anh trượt một vòng trước đây.” Cố Thành Kiêu nói xong liền trượt đi, chẳng mấy chốc đã trượt đi rất xa

Nhưng khi từ đằng xa anh nhìn thấy bà xã mình ngã xuống, huấn luyện viên vươn tay kéo đứng lên thì trong nháy mắt anh nổi cơn ghen

Sao có thể kéo tay bà xã mình chứ?! Dù có cách găng tay cũng không thể kéo tay bà xã mình được! Thế nên Cố Thành Kiêu vội vàng trượt trở lại

Anh trượt tới trượt lui quanh Lâm Thiển, thật ra là đang giám sát

Người mới bắt đầu học trượt tuyết, bước đầu tiên chính là bị ngã

Ngã rồi, không tự đứng dậy được, huấn luyện viên kéo lên cũng là bình thường

Nhưng trong mắt Cố Thành Kiêu thì không được phép

“Ơ ở, để tôi” Anh giành kéo Lâm Thiển lên trước, “Em không sao chứ? Không ngã đau chứ? Em còn thua cả bà nội.” Lâm Thiển quay đầu lại nhìn

Cũng đúng, bà nội đã có thể tự mình trượt, lợi hại hơn đám người trẻ tuổi bên cạnh nhiều

Huấn luyện viên của bà đang cổ vũ, còn có nhiều người trẻ tuổi cũng vỗ tay cho bà nội

Lâm Thiên thấy thế thì trợn mắt há mồm, “Sao bà nội làm được vậy?” Cố Thành Kiêu suy đoán, “Chắc lúc trước bà nội đã từng trượt rồi.”

***

Trên đường về nhà, hoàng hôn lưu luyến lửng lơ trên đỉnh núi chưa tắt

Vạt nắng vàng chiếu lên gương mặt làm người ta càng thêm lấp lánh xinh đẹp

Bà nội dường như rất mệt mỏi, tựa lưng vào thể dựa, nhắm mắt nghỉ ngơi, khóe môi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt

Lâm Thiển ngồi bên cạnh bà, trong xe yên tĩnh lạ thường khiến cho cô cảm thấy thoáng bất an

Cô kéo tay bà nội, khẽ giọng gọi, “Bà nội? Sao bà không nói chuyện?” Lông mi bà nội chợt rung rinh, nhưng không mở mắt ra, chỉ cười cười, “Bà nội mệt.” “Cũng đúng

Cháu cũng mệt

Bà nội trượt lâu như vậy chắc chắn mệt hơn cháu.” “Hôm nay bà nội lợi hại không?” “Lợi hại lắm

Bà nội, bà là thần tượng của cháu

Vừa rồi cháu đều chụp ảnh bà trượt tuyết, sẽ mang về cho Nam Nam, Bắc Bắc xem.”

Bà nội vô cùng phấn khởi, cười nói, “Tốt, tốt, hôm nay bà nội rất cao hứng, rất rất vui vẻ, rất vui vẻ.”