Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 788 : Mỗi nhà đều có nỗi khổ riêng

Ngày đăng: 03:36 30/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Anh Cả, sao anh bị Lâm Tiêu bám lấy vậy?” Lâm Thiển liếc Cố Thành Kiêu một cái, còn huých tay nhắc nhở anh phải phối hợp, “Vừa rồi Thành Kiêu đứng ngoài đã thấy chị ta kéo tay anh đi chọn quần áo

Em nói nhất định là hiểu lầm, nhưng anh ấy lại nói chưa chắc

Anh xem chuyện này..

ha ha, anh giải thích với anh ấy đi.” Cố Thành Kiêu tỏ ra oan uổng, nhưng đây lại là cô vợ trẻ của mình nên anh mới không trở mặt lật bàn ngay tại chỗ.

“Anh đâu...”

“Anh cái gì mà anh, không phải anh nói đàn ông ai cũng trăng hoa, “ăn vụng" hay không thì phải xem cơ hội à?”

“...” Cố Thành Kiêu tức đến mức chỉ đành2nhẫn nhịn ngậm bồ hòn uống rượu

Vợ trẻ mình chọn thì chỉ có mình mới có thể nhìn thôi, ai bảo ban đêm anh còn phải ôm cổ ngủ chứ!

Ánh mắt Cố Đông Quân nhìn chằm chằm, thậm chí còn có thể nói là tra hỏi Lâm Thiển

Ngầm hiểu rồi thì anh lại nhìn thoáng qua Cố Thành Kiêu, cười nhẹ một tiếng, sau đó thoải mái kể lại đầu đuôi: “Bây giờ nghĩ lại, từ lúc bắt đầu chuyện này đã là một vụ lừa đảo

Anh đâm phải Lâm Tiêu ở con đường trước trung tâm thương mại

Lúc ấy cô ta băng qua đường, xe anh cũng không chạy nhanh, nhưng anh không biết sao cô ta lại ngã trước đầu xe anh.”

“Anh xuống xe xem xét7thì cô ta nói cô ta bị trật chân, lại đúng lúc ngã trúng vũng nước bẩn, nên quần cũng bị bẩn

Anh nói để anh đưa cô ta đi bệnh viện, cô ta bảo không cần, nhưng phải cần thay quần, nên anh chỉ có thể đến cho cô ta một bộ quần áo khác

Sau đó anh cảm thấy không đúng lắm, cử chỉ của cô ta khiến anh rất khó chịu, sau đó nữa thì như các em đã thấy.”

“Anh cũng không muốn phê phán hành vi của cô ta, nhưng đây không phải lần đầu tiên cô ta làm chuyện khác người này

Lúc trước cô ta thường xuyên gửi tin nhắn WeChat khó hiểu cho anh, anh đã cảnh cáo cô ta, nhưng hình như không9có tác dụng cho lắm.” Nói đến đây, Cố Đông Quân lo lắng thở dài, “Thật ra Tiểu Du rất quan tâm Lâm Tiêu, nếu cô ấy biết chị mình có ý nghĩ thế này, chắc trong lòng sẽ rất khó chịu

Hơn nữa Tiểu Du...” Nhắc đến Tiểu Du, Cố Đông Quân tỏ ra vô cùng lo âu, muốn nói lại thôi

Điều này khiến Lâm Thiển càng thêm lo lắng, “Chị ấy thế nào?” “Có phải lâu rồi các em chưa gặp nhau không?” Cố Đông Quân hỏi.

Lâm Thiển ngẫm nghĩ rồi gật đầu, “Lúc trước em khá bận, thỉnh thoảng rảnh rỗi có gọi điện hẹn chị ấy, tuy nhiên chị ấy lại đúng lúc có việc

Quả thật là lâu rồi bọn em chưa gặp nhau, nhưng5bọn em vẫn liên lạc thường xuyên qua WeChat.”

Cố Đông Quân lắc đầu: “Chữ nghĩa không có cảm xúc

Anh phát hiện dạo này cô ấy trở nên vô cùng nhạy cảm dễ giận, có lẽ là do ở nhà quá lâu chăng

Tiểu Nguyệt Lượng đang trong thời kỳ nổi loạn, bắt đầu có sở thích và chủ kiến của mình

Anh biết cô ấy ở nhà chăm con rất mệt mỏi, suốt ngày đối mặt với con, phạm vi sinh hoạt nhỏ hẹp, áp lực lớn, rất dễ nảy sinh cảm xúc không tốt.”

Lâm Thiển: “Ý anh là..

Tiểu Du bị trầm cảm sau khi sinh?” Cố Thành Kiêu sửa lại: “Sau khi sinh mới gọi là trầm cảm sau khi sinh

Giờ Tiểu Nguyệt Lượng cũng sắp hai tuổi rồi,3Lâm Du bị trầm cảm thì đó là bệnh, phải đi khám bác sĩ tâm lý.”

Cố Đông Quân: “Đúng vậy, anh có nói nhưng cô ấy không thừa nhận

Anh nói nhiều vài câu là cô ấy khóc

Anh cũng khuyến khích cô ấy ra ngoài làm việc, nhưng cô ấy nói là không bỏ được Tiểu Nguyệt Lương

Gần đấy cảm xúc của cô ấy luôn không ổn định, nói khóc là khóc

Ngoại trừ ở bên cô ấy nhiều hơn thì anh cũng không biết phải làm gì

Đôi khi anh làm gì đó, có làm hay không cô ấy cũng giận, thấy anh là giận, không thấy anh cũng giận..

Cho nên hiện giờ anh tuyệt đối không thể cho cô ấy biết chuyện của Lâm Tiêu.”

“Vâng vâng vâng

Nhưng thế này cũng không đủ, bệnh trầm cảm có thể nặng có thể nhẹ

Gần đây em quá bận rộn, vậy đi, ngày mai em sẽ đến thăm chị ấy một chút, đưa chị ấy ra ngoài dạo phố hít thở không khí.”

“Vậy thì tốt quá.” Lâm Thiển ngẫm nghĩ, vẫn có chút không yên lòng về Lâm Tiêu, “Thật ra hôm nay em đến nhà chị ta, nhưng không gặp chị ta mà gặp bác gái

Em được tham khảo một trận về trình độ diễn xuất của bác gái.”

“?” Cố Đông Quân và Cố Thành Kiêu cùng nhìn cô bằng ánh mắt nghi hoặc.

“Haizz, đây không phải trọng điểm

Trọng điểm là em nghe nói gần đây Lâm Tiêu và bác trai muốn Đông Sơn tái khởi

Lâm Tiêu đang kết giao với các đại gia trong giới thượng lưu, đã vậy tác phong còn không đúng đắn

Vốn là em muốn qua chứng thực một chút, ai ngờ chị ta không ở nhà, chỉ gặp bác gái em.”

“Theo như lời của bác gái, thì đúng là bọn họ muốn Đông Sơn tái khởi thật

Công ty đang trong giai đoạn chọn địa điểm

Nếu tin tức giữa Lâm Tiêu và các đại gia là thật, vậy sau này chị ta mà quấy rối anh nữa thì anh không cần phải khách sáo

Chân đau gì đó, đền quần áo gì đó, đều là thủ đoạn của chị ta hết.”

Cố Đông Quân gật đầu: “Anh hiểu rồi

Nói thật, Lâm Tiêu có thể nào anh cũng không quan tâm, anh chỉ lo cho cảm xúc của Tiểu Du thôi.”

Cố Thành Kiêu rất hiểu tâm trạng của anh cả lúc này, bình tĩnh nói: “Những nhà họ Lâm tốt xấu gì cũng ảnh hưởng trực tiếp đến cảm xúc của Lâm Du

Suy cho cùng chuyện vẫn liên quan đến bệnh trầm cảm, cần phải trị.”

Cố Đông Quân thở dài một hơi, “Đã nhiều năm vậy rồi mà trong lòng Tiểu Du vẫn hổ thẹn với chị gái mình, lại thêm phiền muộn vì ở nhà chăm con, buồn mà sinh bệnh.” Cố Thành Kiêu: “Có cần em hẹn Ninh Trí Viễn một lần không? Lâm Du giấu bệnh sợ thầy không muốn đến bệnh viện, vậy thì không đến bệnh viện, chúng ta hẹn nhau ra ngoài, để Ninh Trí Viễn xem xét tình trạng của chị ấy thử xem thế nào.”

Cố Đông Quân: “Vậy thì còn gì bằng.” Lâm Thiển: “Vậy cuối tuần đi, cuối tuần này chúng ta tổ chức họp mặt gia đình một ngày, đưa bọn trẻ ra ngoại ô tắm suối nước nóng, thế nào?” Cố Thành Kiêu: “Phải ở bên ngoài một đêm đấy?” Lâm Thiển: “Em không thành vấn đề, anh Cả thì sao?” Cố Đông Quân: “Chỉ cần Tiểu Du đồng ý, anh cũng không có vấn đề..

Chỉ là bây giờ hễ anh muốn đưa cô ấy ra ngoài dạo phố là cô ấy toàn kiếm cớ cho có lệ

Cô ấy sợ đi ra ngoài.” Lâm Thiển thề thốt: “Ngày mai em sẽ tới thuyết phục chị ấy, em bảo đảm.” Cố Đông Quân nâng ly rượu lên mời cô, “Được, cảm ơn.” Lâm Thiên cười một tiếng, sảng khoái nói: “Khách sáo khách sáo rồi, cạn!”

Rượu vừa sắp vào miệng, Cố Thành Kiêu đã nhanh tay nhanh mắt chặn lại, giật lấy ly rượu từ tay cô, “Anh uống anh uống, em uống ít một chút.” Lâm Thiển bĩu môi, không phục lắm, “Sao, em vẫn chưa thể uống quá ba trăm chén à?”

Cố Thành Kiêu cười đùa tí tửng, nói: “Nữ hiệp muốn uống rượu thì chúng ta về nhà uống, bảo đảm em uống no nê

Ở ngoài thì thôi đi, có hại cho hình tượng, tốt xấu gì em cũng là người nổi tiếng mà.”

Lâm Thiển biết đây là anh muốn đục nước béo cò

Hừ, cô không dễ dàng nguôi giận vậy đâu, cô là một cô gái cực kỳ nhỏ mọn

“Người nổi tiếng?” Cô không kìm được mà muốn cãi lại anh, “Tôi nào nổi tiếng bằng Thủ trưởng Cố chứ? Ngài bảo tôi đi hướng Tây, tôi đến Đông Hải cũng phải vội vàng đến Tây Thiên thỉnh kinh.” “Ha ha ha ha, anh nào dám chỉ huy em chứ

Địa vị của em trong nhà không thua gì anh

Quả là địa vị siêu nhiên!” “Thôi đi, ít tâng bốc em đi

Em đi gặp người ta anh còn nghi ngờ em này kia, em ra ngoại thành một chuyến anh cũng theo dõi em, vậy mà gọi là địa vị siêu nhiên trong nhà hả?” Cố Thành Kiêu ra sức nháy mắt với cô

Có thể nể mặt chút được không! Cố Đông Quân cúi đầu cười, vỗ vai Cố Thành Kiêu, nói: “Haizz, mỗi nhà đều có nỗi khó xử riêng, ha ha ha ha.”