Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 947 : Giữa anh và em cần gì phải đánh răng

Ngày đăng: 03:38 30/04/20


Đến cả ba em mà Lâm Duy Nhất còn không nhận, vậy cô ta sẽ càng không nhận em.



Em cần gì phải làm chuyện mà tỷ lệ thành công bằng 0? Thiển Thiển, đây không giống tác phong của em.” Lâm Thiển biết, Cố Thành Kiêu đang lo lắng cho cô.



“Em chỉ có một mình, vừa phải lo cho già lẫn trẻ trong nhà họ Cố, còn phải lo cho mấy người lớn bên nhà họ Hà.



Bây giờ lại phải gánh luôn cả chuyện của ba em, còn công ty của em nữa, em không mệt sao?” “Thứ quan trọng nhất trong công ty không phải bà chủ, mà là nhân viên.



Ông ấy đã có tuổi rồi, lại còn phải suy nghĩ mọi chuyện cho em, lẽ nào em không nên làm chút gì đó cho ông ấy sao?” “Lâm Duy Nhất3cũng là em gái em, cùng lắm thì bị nó giễu cợt mấy câu, vậy thì đã sao? Nói trắng ra, nó tự làm tự chịu là đáng đời, nhưng nghĩ lại, mẹ nó vào tù, danh dự đều mất sạch, ba nó lại cắt đứt quan hệ với nhà họ Dung, đột nhiên không còn cha mẹ bên cạnh, ít nhiều gì cũng sẽ tự kiểm điểm lại bản thân.”



“Có lẽ...



trong lòng nó cũng muốn nhận lại ba, chẳng qua là ngại áp lực từ dòng họ hoặc vấn để mặt mũi, thế nên không dám bước xuống cái thang này thôi.



Nếu vậy, hãy để em làm người bắc cầu, dù chỉ là một bữa tối, dù chỉ để họ gặp mặt tâm sự chuyện gia đình, em nghĩ ba cũng sẽ rất vui.” Cố Thành Kiêu cực kì không muốn cô ra2sân bay đón Lâm Duy Nhất.



Nhưng nhìn thấy ánh mắt chân thành của cô, nghe được lời diễn thuyết cảm động, anh thấy mình chẳng có lý do gì để ngăn cản lòng hiếu thảo của cô nữa.



Bọn họ đều rất chân thành, em rất yên tâm.



Ở nhà có ba mẹ anh với mấy người giúp việc và tài xế rồi.



Mẹ anh chăm sóc Nam Nam và Bắc Bắc rất chu đáo, em không cần phải phí sức gì cả.



Tình trạng của mẹ em rất lạc quan, hai ông bà ngoại đều khỏe mạnh, em cần gì phải bận tâm nữa.” “Chỉ có ba em, già rồi mà vẫn xa vợ con, một mình trơ trọi, em thật sự không yên tâm.
Cô gái đội mũ rơm, vành mũ to che hết gương mặt cô ta.



Có điều, chỉ cần nhìn dáng người, Lâm Thiển cũng có thể nhận định cô ta chính là Lâm Duy Nhất.



So với diện mạo, vóc người xinh đẹp của Lâm Duy Nhất càng nổi bật hơn.



Đường cong cân đối, tay chân thon dài, da mặt trắng trẻo căng bóng, cơ thể chẳng có tí thịt thừa nào.



Lâm Thiển đến đón, vững vàng đi về phía cô ta.



Lâm Duy Nhất đẩy xe hành lý, hành trình kéo dài năm ngày bốn đêm.



Cô ta mang theo hai cái vali 90 cm, ai không biết còn tưởng cô ta dọn nhà.



Vì vali rất nặng, mặc dù có xe đẩy nhưng trông cô ta cũng rất tốn sức.



Thế là Lâm Thiển và Lý Bất Ngữ lập tức bước đến hỗ trợ.



“Duy Nhất, để bọn chị đẩy cho.” Lâm Duy Nhất cầu còn không được.



Cô ta buông tay, hoàn toàn không từ chối.



Dưới chiếc mũ rộng vành, cô ta còn đeo một cặp kính mát, trông rất có khí thế, giống như trời sinh đã có hai con hầu lẽo đẽo theo sau phục vụ cô ta bất cứ lúc nào vậy.