Lấy Chồng Quyền Thế
Chương 97 : Không tìm thấy anh ấy
Ngày đăng: 03:29 30/04/20
Trước sự truy vấn không ngừng của Lâm Thiển, cuối cùng Lý Bất Ngữ đành phải nói thật. Không chỉ toàn bộ Đội đặc nhiệm Dã Lang biết Trịnh Tử Kỳ thích Cố Thành Kiêu, mà toàn bộ hệ thống quân đội đều biết.
Hơn nữa, lúc tin Cố Thành Kiêu đã kết hôn vừa truyền ra, tất cả mọi người đều cho rằng cô dâu mới là Trịnh Tử Kỳ, còn nhao nhao chạy tới chúc mừng Trịnh Tử Kỳ.
Nhưng Lý Bất Ngữ thể thốt rằng, việc này đều là do Trịnh Tử Kỳ yêu đơn phương và theo đuổi, Cố Thành Kiêu vẫn không đồng ý, thậm chí còn cố gắng duy trì khoảng cách với Trịnh Tử Kỳ.
Đêm hôm đó, Lâm Thiển lại mất ngủ, trằn trọc không yên. Một là nhớ Cố Thành Kiêu chăn đơn gối chiếc ngủ không nổi. Hai là lo lắng cho Cố Thành Kiêu, anh và nữ chiến binh si tình cùng nhau làm nhiệm vụ, ngộ nhỡ xảy ra chuyện thì biết làm sao đây?
Không phải cô không tin Cố Thành Kiêu, mà là cố vốn không tin đàn ông.
Ngày bé, ba mẹ cô ly hôn, ba cô ngoại tình trong lúc mẹ cố mang thai. Hôn nhân của ba mẹ cố gắng gượng duy trì được năm năm, cuối cùng thì vẫn mỗi người một ngả.
Cô không biết mẹ cô đã ôm mối tình tuyệt vọng trong lòng ra đi như thế nào. Cô chỉ biết, giữa ba mẹ cô đã không còn tình cảm, chỉ có cãi vã, ly hôn đối với họ là một sự giải thoát.
Cho nên, hôn nhân không có ý nghĩa, không thể trói buộc người đàn ông, cũng không thể an ủi người phụ nữ.
Huống hồ, cuộc hôn nhân giữa cô và Cố Thành Kiêu chẳng qua được xây dựng trên cơ sở trách nhiệm. Nếu không phải do một đêm tình u mê, nếu Cố Thành Kiêu không phải là người có trách nhiệm, có lẽ bọn họ đã không kết hôn.
Đây là một lý do sai lầm, nói cho cùng, tình cảm giữa họ không có bất kỳ nền tảng nào. Nếu có thì có lẽ chỉ là nhu cầu lên giường giữa một người đàn ông và một người phụ nữ sau khi kết hôn mà thôi.
Cuộc hôn nhân như vậy, càng không thể khiến Lâm Thiển yên tâm tin tưởng Cố Thành Kiêu.
Thế nhưng, cô có thể làm gì?
Nghĩ tới nghĩ lui, Lâm Thiển nghĩ tới Cố Nam Hách.
Cố Nam Hách và Cố Thành Kiêu là anh em họ, quan hệ tốt như vậy, liệu cậu ta có cách liên lạc mà chú Niên không biết không?
Nghe nói Cố Thành Kiêu đã kết hôn, mọi người đều tò mò muốn biết cô dâu mới của nhà họ Cố là ai. Trước tiên là tìm kiếm, tìm không thấy thì bắt đầu hỏi.
Câu hỏi đó đương nhiên đã truyền tới tại Diệp Thiến Như.
Trước mặt các chị em dâu, bà ta phàn nàn, nói: “Cái con bé Lâm Thiển này, đến thì đến sớm một chút, không đến thì phải nói một tiếng, làm cái trò gì không biết? Nếu người ta hỏi, tôi biết ăn nói thế nào đây?
Đúng lúc ấy, vợ chú Ba chỉ ra cửa, bảo: “Chẳng phải đến rồi sao?”
Diệp Thiến Như nhìn ra cửa, chỉ thấy ở cửa ra vào xuất hiện một cô gái trang phục lộng lẫy. Váy áo có phong cách, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng, mái tóc ngắn ngang tại hiện rõ vẻ trẻ trung xinh đẹp, rất hòa hợp với cách ăn mặc đoan trang.
Chị dâu Cả nhìn ra, vỗ vỗ mu bàn tay Diệp Thiến Như, vui vẻ nói: “Không phải rất đẹp sao? Con bé nhìn xinh quá, thảo nào Thành Kiều thích đến vậy?
Sau khi ăn mặc chải chuốt, quả thực Lâm Thiên đã làm cho người ta phải lóa mắt. Ngũ quan xinh xắn khảm trên gương mặt đẹp đẽ. Nhất là đôi mắt của cô, con người trong veo như nước mùa thu, rực rỡ như ánh sao. Cộng thêm làn da trắng nõn dưới lớp phấn trang điểm đơn giản, nhìn quả thực vô cùng mịn màng.
Đừng nói là những buổi gặp gỡ của các gia đình bình thường, cho dù là buổi tụ hội của các nhân vật nổi tiếng, Lâm Thiên xuất hiện trong trang phục như vậy vẫn có thể giành được vị trí nổi bật nhất.
Nói cho cùng thì tuổi trẻ, làn da mơn mởn khiến người ta ghen ghét. Dù mấy quý phụ như Diệp Thiến Như có đi thẩm mỹ viện bơm Hyaluronic Acid thì còn lâu mới sánh được làn da đó.
Diệp Thiến Như cũng ngắm đến ngẩn người. Quả thật, bà ta đã nhận thấy rõ ràng Lâm Thiển coi trọng bữa tiệc lần này. Nghĩ đến đứa con gái xấu như quỷ giờ biến thành tiên nữ, bà ta cũng cảm thấy vô cùng cảm khái.
Lâm Thiển bước nhẹ nhàng tới trước mặt Diệp Thiến Như, khẽ khuỵu chân xuống, lễ phép gật đầu, “Mẹ, bác Cả, bác Ba, đường bị tắc nên con đến muộn, con xin lỗi”
Diệp Thiến Như: “Nhanh lại chỗ bà nội đi, bà đang hỏi cô, nghĩ cho kỹ trước khi nói đấy”
Lâm Thiển hít sâu một hơi vì áp lực quá lớn, “Vâng”