Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 984 :

Ngày đăng: 03:38 30/04/20


Tại nhà hàng cao cấp nào đó, Lâm Thiển và Triệu Húc Nghiêu ngồi đối diện nhau.3



Lâm Thiển cứ liên tục nhìn ra cửa, còn Triệu Húc Nghiêu thi thoảng l2ấy điện thoại ra soi gương, xem thử hôm nay mình đã chỉnh tề đẹp trai ngút tr5ời chưa.



Nhân viên phục vụ cầm menu đến để bọn họ gọi món.



Tr4iệu Húc Nghiêu cẩn thận lật xem, cuối cùng ra tay hào phóng chọn suất ăn tình0 nhân đắt nhất, còn gọi thêm một chai rượu vang cao cấp có giá đắt đỏ.



Lâm Thiển liếc nhìn hóa đơn, “Được đấy trưởng phòng Triệu, dốc hết vốn liếng, lần nào anh đi gặp con gái cũng xa xỉ thế này hả?” “Nể mặt em thôi.” Lâm Thiển mừng khấp khởi, cười, “Cảm ơn anh đã tin tưởng.



Em không tùy tiện làm mai đâu.



Cô gái này rất tốt, xinh đẹp, da trắng, ngây thơ, lại có tài, IQ và EQ đều cao.



Khi nào cô ấy tới, anh cố gắng phát huy nhé, tranh thủ nắm bắt trong một lần.”.



Vậy thì Phó Bạch Tuyết sẽ không cần đắm chìm trong đau khổ khi yêu đơn phương Hà Cảnh Hành nữa.



Cách tốt nhất để quên một cuộc tình chính là nhanh chóng tìm một cuộc tình mới.



Là người nhà, Lâm Thiển rất mong anh họ mình thành đôi thành cặp với Phó Bạch Tuyết, nhưng là một người bạn và là người quan sát, cô không tán thành tình yêu khác nước, đặc biệt là yêu đơn phương.



Vòng bạn bè của Phó Bạch Tuyết không có nhiều người.



Một sinh viên ngành y vẫn đang ngồi trên ghế nhà trường, xung quanh chỉ có thể tiếp xúc với thầy cô và bạn bè, còn không cũng là đồng nghiệp trong giới y học và đám học sinh của Phó Gia Tiên.



Phó Bạch Tuyết vốn không thích học y, bị ba bắt học y đã khiến cô có tâm lý bài xích nghề này.



Thế nên cô không hề có hứng thú với những nam sinh xung quanh.



Cũng chính vì sống trong cuộc sống nửa khép kín với gia giáo cực nghiệm từ nhỏ, đã làm cô bị cuốn hút bởi Hà Cảnh Hành khác với những người xung quanh.



Lâm Thiển nghĩ, có lẽ, để Phó Bạch Tuyết làm quen với những người đàn ông ưu tú ngoài giới y học, cô ấy sẽ phát hiện, thật ra đàn ông ưu tú trên thế giới này không chỉ có một mình Hà Cảnh Hành.
Lâm Thiển đùa cợt: “Nói gì? Nói đi nói đi! Chẳng lẽ không còn vốn chém gió nữa? Ha ha ha.” “Em tò mò tình sử quá khứ của người ta lắm hả?” “...” Giọng nói này làm người ta rợn cả da gà.



Lâm Thiển bất giác rùng mình, rồi cứng đờ người, từ từ quay đầu lại.



“ở khụ khụ...



Sao anh lại tới đây?” Cố Thành Kiêu nghiêm mặt, thái độ khó chịu, giọng điệu cũng rất khó nghe, “Em tới được, sao anh không tới được?” Thấy thế, Triệu Húc Nghiêu vội vàng đứng dậy, giải thích: “Anh Cổ, anh đừng hiểu lầm, tôi với Lâm Thiển...



Tôi với cố Cổ là bạn cũ gặp nhau.” “Bạn cũ gặp nhau?” Cố Thành Kiêu nhìn sang Triệu Húc Nghiêu bằng ánh mắt sát khí bừng bừng.



Anh vẫn chưa quên, trước khi vợ chồng bọn họ hòa thuận phục hôn, tên Triệu Húc Nghiêu này còn định tán tỉnh vợ anh.



Năm đó anh đã điều tra chi tiết bối cảnh của Triệu Húc Nghiêu, thằng nhóc này cũng lợi hại lắm.



Cố Thành Kiêu liếc nhìn thực đơn để ở góc bàn, mấy chữ “Suất ăn tình nhân cao cấp” đập vào mắt anh.



Anh khẽ cười, hỏi lại: “Bạn cũ gặp nhau còn gọi suất ăn tình nhân?”.



Lúc ấy, Lâm Thiển chợt có cảm giác buồn bực trong lòng.



Vốn ra ngoài giải sầu đã làm cô bớt giận rồi, giờ thì hay rồi, càng tức thêm.



Tên chết tiệt này còn nghi ngờ cô, lòng tin như chiếc thuyền nhỏ vậy, nói lật là lật.



Lâm Thiển không thèm giải thích làm Triệu Húc Nghiêu lâm vào tình thế khó xử.



Bây giờ, đạo quang kiếm ảnh đều nhắm vào anh ta, anh ta rất áp lực.



Anh ta kiên trì đến cùng, mời mọc: “Nếu anh Cố đã đến, chi bằng ngồi xuống cùng dùng bữa luôn nhé?” Ánh mắt lạnh lùng của Cố Thành Kiêu rất đáng sợ, dữ tợn lườm Triệu Húc Nghiêu, “Thế chẳng phải sẽ quấy rầy chuyện tốt của hai vị ư?” Triệu Húc Nghiêu: “...” Da đầu anh ta tê rần.



Ai đến cứu tôi với! Lâm Thiển: “...” Tôi nói này, người cố tình kiếm chuyện là anh đấy!