Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1 :
Ngày đăng: 13:28 30/04/20
Xin lỗi, tôi thật không phải cố ý.” Bởi vì sơ xuất của mình, khiến gel vuốt tóc bắn lên cổ áo của đối phương.
Đây đã là lần thứ hai cô sơ xuất trong ngày hôm nay.
Thẩm Thất cảm thấy hôm nay cô chết chắc rồi.
Thân là nhà tạo mẫu tư nhân cấp cao, nhưng lại phạm sai lầm mà những học viên cũng không phạm phải, e rằng cô đã không thể tiếp tục hành nghề này nữa rồi.
Người đàn ông đang được tạo mẫu, trời sinh có một đôi mắt phượng hoàng. Góc mắt rủ xuống, đuôi mắt nhếch lên, ánh mắt có chút lạnh lẽo.
Xét về tướng học mà nói người đàn ông như thế này nham hiểm và tuyệt tình.
Tầm nhìn của Hạ Nhật Ninh lại nhắm về phía xương đòn của Thẩm Thất.
Nơi đó có một vết bớt hình dạng như một ngón tay, đỏ rực như lửa
Vết bớt đỏ như lửa ấy nằm ngay chính giữa xương đòn, tinh tế và mãnh liệt.
“Đây là cái áo thứ hai bị cô hủy hoại.” Hạ Nhật Ninh liếc cái áo bị hủy hoại đó, ngước đầu nhìn vào Thẩm Thất, hơi híp mắt lại.
Thẩm Thất cảm thấy đằng sau lưng cô, có một luồn áp lực tuôn trào ra che lấp cả trời đất.
Ngón tay của Thẩm Thất run lên: “Tôi xin lỗi...”
Trong lúc Thẩm Thất thấp thỏm chờ đợi sự phán xét của vận mệnh, thì Hạ Nhật Ninh đột thủ thỉ bên tai của Thẩm Thất, cười ma mị: “Cô đang muốn níu kéo ta à?”
Hơi thở của hắn phun ngay lên tai của Thẩm Thất, mùi nam tính toát ra ào ạt trong tích tắc lan tỏa khắp nơi.
Con ngươi của Thẩm Thất chợt co rút lại.
Cơ thể đưa ra phản ứng đầu tiên ngay lập tức, cô thò tay đẩy Hạ Nhật Ninh ra.
Ngón tay đụng tới ngực của đối phương, cảm nhận được hơi ấm tại đó, khiến Thẩm Thất như bị phỏng vậy, nhanh chóng rút ngón tay về.
Thẩm Thất khốn khổ lui người về sau, quên mất đằng sau là bàn trang điểm, toàn thân cô dính chặt lên đó.
Cô đang muốn đứng dậy nhưng Hạ Nhật Ninh đã nghiêng người về phía cô, hai người hầu như đang kề sát mũi nhau.
Thẩm Thất ngay đến thở mạnh cũng không dám, cô mím chặt môi lại, tim đập thình thịch, đầu óc trống rỗng trong tích tắc.
Nhìn thấy đôi tai đang dần ửng đỏ lên của Thẩm Thất, Hạ Nhật Ninh lại cười khẽ lên.
Khi nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng đẹp đẽ vô cùng của Hạ Nhật Ninh, không biết tại sao, những giọt nước mắt cố gắng kiềm nén lúc nãy tuôn trào ra thêm một lần nữa ngay lập tức.
Đôi môi của Thẩm Thất run lên, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Dù biết rằng hắn đối với cô, chỉ là một người xa lạ.
Nhưng mà Thẩm Thất lúc này rất muốn tìm một người trút bầu tâm sự, bởi vì trên đời này, ngay đến một người để cô trút bầu tâm sự cũng không có.”
Dù cho đối phương là một người xa lạ, cô cũng đã không kiềm nén được nữa rồi: “Anh ấy chết rồi, sẽ không quay trở về được nữa, không quay về được nữa...”
Chưa nói xong, nhưng cô đã khóc không thành tiếng mất rồi.
Hạ Nhật Ninh nhìn thấy Thẩm Thất đột nhiên trở nên yếu ớt tựa như một tờ giấy vậy, thậm chí đến một cơn gió cũng có thể xé rách cô tan tành.
Cơn tức giận đó, không biết tại sao lại tiêu tan mắt tăm.
Hạ Nhật Ninh đích thân mở cửa cho Thẩm Thất, giọng điệu đột nhiên nhẹ nhàng trở đi: “Lên xe.”
Thẩm Thất của bây giờ dường như một người sắp chết đuối vậy, nhanh chóng túm lấy cọng rơm cứu mạng ngay lập tức, không hề do dự gì ngồi lên xe.
Thẩm Thất co rút người lại trên ghế ngồi, khóc lóc y hệt như một đứa trẻ.
Cô rất sợ cô đơn, cô rất lo sợ đối mặt với cô đơn một mình.
Hạ Nhật Ninh nghiêm mặt lại, nói với tài xế: “Đi Cảnh Hòa Trang Viên.
Tài xế ngẩn người ra, nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, lái xe nhanh chóng đi về phía Cảnh Hòa Trang Viên
Đợi đến khi Thẩm Thất hoàn hồn lại, thì cô đã đang ở trong biệt thự của một trang viên to lớn rồi.
Nhìn vào xung quanh căn phòng phong cách đơn giản Tây Âu tinh tế tuyệt mỹ kia, Thẩm Thất mới hồi tưởng một cách chậm rãi, không ngờ bản thân cô lại lên xe một người đàn ông xa lạ, đi đến nhà anh ta trong tình trạng đau khổ vô cùng,
Thẩm Thất đứng thẳng người lên theo phản ứng, nắm lấy túi xách của mình muốn trốn đi.
“Sao? Nợ tiền của tôi, muốn chạy trốn nhanh như vậy sao?” Giọng nói lạnh lùng xa lạ, nhưng lại nói ra được câu nói như vậy.”
Thẩm Thất đột nhiên xoay người lại, nhìn thấy Hạ Nhật Ninh mặc một chiếc áo ngủ màu trắng vừa lau tóc vừa đi về phía cô.
Mái tóc ngắn vừa mới tắm xong, rối loạn nhưng vào nếp, khiến Hạ Nhật Ninh trông có vẻ phóng khoáng không kiềm chế được, quý phái vô cùng.