Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1005 :
Ngày đăng: 13:42 30/04/20
Mợ tư không dám trực tiếp cãi lời Thẩm lão phu nhân, đành nhỏ tiếng nói: “Nhưng thằng tư nhà con còn phải sinh con!”
“Tư Y Cẩm mới ngoài ba mươi, không phải không sinh được!” Thẩm lão phu nhân nói: “Tần Trăn cũng hơn ba mươi, con bé sinh cho mẹ thằng chắt kháu khỉnh nào kém ai? Con cháu họ Thẩm tự do hôn nhân, chỉ cần thằng tư thích là được!”
Mợ tư ấp úng nửa ngày không nói được tiếng nào.
Thẩm lão phu nhân thấy vậy, nói nhỏ: “Được rồi, tâm trạng của con mẹ hiểu. Năm đó lúc hai vợ chồng con ở bên nhau mẹ có nói tiếng nào đâu?”
Gia cảnh mẹ đẻ mợ tư khá nghèo, nếu theo tiêu chuẩn bình thường, mợ tư gả vào nhà họ Thẩm chính là trèo cao.
Nếu nhà họ Thẩm xem trọng việc môn đăng hộ đối thì mợ tư chắc chắn không vào nổi cửa nhà họ Thẩm.
Năm đó, Thẩm lão phu nhân không hề có yêu cầu gì khắt khe với con dâu, chỉ cần con trai bà thích là được.
Vậy nên mợ tư mới thuận lợi gả vào nhà họ Thẩm.
Điểm này luôn là nỗi đau của mợ tư.
Trong cách chị em dâu, mợ tư là người xuất thân kém nhất. Gia đình những chị em dâu khác về cơ bản đều có chút vốn liếng.
Vậy nên mợ tư luôn muốn tìm một người con dâu có điều kiện, dường như làm vậy bà sẽ có mặt mũi hơn.
Trước đây không phải không có ai giới thiệu đối tượng cho Thẩm Tứ, nhưng mợ tư nghe ngóng gia cảnh đối phương không tốt đã từ chối thẳng. Thẩm Tứ cũng nhẹ việc, anh chưa cần từ chối mẹ anh đã làm giúp anh rồi.
Sau đó, tuổi Thẩm Tứ ngày càng lớn, mợ tư bắt đầu gấp lên trong khi Thẩm Tứ vẫn bình tĩnh.
Tuy Thẩm Tứ đã hơn ba mươi tuổi nhưng mợ tư vẫn không có ý định hạ thấp tiêu chuẩn.
Thấy Tần Trân xuất thân từ gia đình có truyền thống giáo viên, mợ tư càng không muốn hạ thấp tiêu chuẩn chọn con dâu, bà muốn con dâu bà phải có tài năng, giáo dục, gia cảnh tương đương như Tần Trân mới được.
Nhưng nghìn chọn vạn tuyển lại không thể ngờ, Thẩm Tứ lại đi thích Tư Y Cẩm?
Dù sao, từ lúc mẹ tới đây anh đều trốn tránh bà.
Đúng là không hay lắm.
Bây giờ mẹ cũng cho phép anh dẫn Tư Y Cẩm về nhà ăn cơm, nếu anh còn từ chối thì thật không phải lẽ.
Tư Y Cẩm rất thông minh, một chút đã hiểu, cô hỏi thẳng: “Dì giục anh về nhà à? Anh cũng nên về xem thế nào, bao nhiêu ngày rồi, dì ở một mình rất cô đơn.”
Thẩm Tứ đưa điện thoại cho cô: “Không phải bảo anh về mà là bảo anh đưa em về. Y Cẩm, em xem...”
Tư Y Cẩm cúi đầu đọc tin nhắn, ngập ngừng một lúc, dứt khoát nói: “Nếu dì muốn em đi, em tất nhiên sẽ đi. Em chọn anh, cũng quyết định ở bên anh rồi, dù có khó khăn gì em cũng không lùi bước. Em sẽ làm cho dì chấp nhận em!”
Thẩm Tứ nắm lấy tay cô, khuôn mặt áy náy: “Y Cẩm, giờ anh đưa em về đó, chắc chắn em sẽ phải chịu uất ức. Nếu em cảm thấy quá miễn cưỡng, có thể lùi lại sau...”
Tư Y Cẩm lắc đầu, ánh mắt kiên định: “Em sẽ không để anh một mình đối mặt với tất cả. Chúng ta là một, có chuyện gì, chúng ta cùng đối mặt.”
Thẩm Tứ bật cười, ôm Tư Y Cẩm vào lòng, nhẹ nhàng nói bên tai cô: “Y Cẩm, anh không hề hối hận khi ở bên em.”
Tư Y Cẩm cũng ôm anh: “Em cũng không hề hối hận!”
Thẩm Tứ đột nhiên mở miệng: “Hay là chúng ta đưa Tư Nhiên trở về đi. Dù sao sớm muộn cũng phải đối mặt!”
Tư Y Cẩm do dự, cuối cùng cũng gật đầu.
Chuyện này sớm muộn cũng phải đối mặt!
Nhưng Tư Nhiên liệu có được chấp nhận không?
Người nhà họ Thẩm chấp nhận Tư Nhiên chứ?