Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1019 :
Ngày đăng: 13:42 30/04/20
Không thể không nói, thế lực của Hạ gia ở trong nước thật sự đáng sợ.
Hoặc có thế nói thực lực của tiểu Thu, tiểu Đông thật sự làm cho người ta phải tán thưởng.
Chưa đầy một ngày, tiểu Thu, tiểu Đông đã phân tích xong những số liệu trên bức ảnh, sau đó đã thực sự tìm được người trong bức ảnh đó.
Đương nhiên về điểm này, cũng không thể thiếu sự phối hợp của nhiều thế lực, mới có thể trong thời gian một ngày, đã tìm ra được người đó.
Người này thực sự không ở đâu xa, mà chính là ở nơi này.
Lão Lâm sống chết cũng không chịu rời khỏi nơi này, nhất định là có người và nơi cần bảo vệ, cho nên phạm vi được thu hẹp lại. Cho nên tìm kiếm người này, cũng không phải là quá khó.
Lúc tìm được người này, mọi người đều cảm thấy có chút bất ngờ.
Đứa trẻ trong bức ảnh năm đó, bây giờ đã là người đàn ông hơn năm mươi tuổi rồi.
Năm tháng sương gió, làm cho ông nhìn già hơn so với tuổi thật, thậm chí lưng cũng đã bắt đầu hơi còng rồi.
Người này tên là Tôn Thọ Trấn, người địa phương.
Tổ tiên đều là dân thường ở vùng đất này, song thân của ông cũng không còn, ông cũng coi như có một gia đình hạnh phúc, con trai cũng đã kết hôn, con dâu tướng mạo xinh đẹp, là hoa khôi có tiếng trong vùng.
Qua xác nhận của Tôn Thọ Trấn, tấm ảnh này chính xác là tấm hình hồi nhỏ của ông, thậm chí ông còn lấy ra những tấm ảnh hồi nhỏ, đều được chụp cùng một thời điểm.
Vợ của Tôn Thọ Trấn vẫn không đồng ý:” ta và cha con vẫn còn đi làm, bốn người chúng ta làm nuôi một đứa nhỏ không có vấn đề gì hết.”
Tôn Thọ Trấn nãy giờ vẫn ngồi im nghe mọi người trong nhà tranh luận qua lại, nhẹ nhàng gõ gõ xuống bàn nói:” được rồi, đừng cãi nữa. Từ ngày hai đứa các con kết hôn tới nay, cha mẹ chưa yêu cầu các con phải chu cấp một đồng nào. Ăn ở ở cái nhà này, chỗ nào cần các con chi tiền? Mấy chục triệu tiền lương một tháng đó, hai đứa để dành cất đi, sau này có con cũng đủ dùng rồi.”
Nhìn thấy thái độ của ba mẹ rất kiên quyết,
Con trai Tôn Thọ Trấn kéo vợ, kiếm lí do xin phép trở về phòng riêng.
Vừa vào phòng, con dâu của Tôn Thọ Trấn liền đóng chốt cửa, than trách với chồng của mình:” anh xem ba mẹ có phải ngốc rồi không? Cơ hội tốt như vậy, tại sao lại bỏ lỡ chứ? Đối phương là người có tiền như vậy, căn bản không hề để ý đến chuyện nhỏ như vậy. Đối với người ta mà nói, cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay! Còn đối với chúng ta mà nói, đây chính là bảo đảm cho cuộc sống sau này của chúng ta! Chúng ta không thể khi có con rồi vần phải ở căn nhà chật chội cùng với ông bà chứ? Trước khi em gả cho anh, cũng là hoa khôi có tiếng ở vùng mình. Em kết hôn với anh, không mưu cầu tiền tài danh vọng của anh, em cũng không phải là người có lòng tham? Em chỉ là muốn cha mẹ yêu cầu người ta cho mình một căn nhà, như vậy cũng không được sao?”
Con trai của Tôn Thọ Trấn vội vàng dỗ vợ của mình:” em trước tiên bớt giận, ba mẹ không nói, vậy chúng ta đến đó nói với họ vậy!”
Con dâu của Tôn Thọ Trấn nghĩ một hồi, đúng vậy.
Nếu như cha chồng mẹ chồng đã không muốn đi, vậy thì mình đi, như vậy là được rồi chứ gì?
Những người đó đều ở khách sạn tốt nhất vùng, một đêm cũng phải tốn hơn một trăm triệu? Bọn họ có nhiều tiền như vậy, mua một căn nhà, cũng coi như là một tháng tiền phòng ở khách sạn thôi.
“Chủ ý này của anh không tồi!” con dâu của Tôn Thọ Trấn nhịn không được nói:” nhưng mà, chuyện này, không được để cho ba mẹ biết! Nếu không, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.”
Con trai của Tôn Thọ Trấn liền dương dương tự đắc nói:” anh biết rồi, anh biết rồi. Em hãy ở trong phòng đợi trước, anh đi kiếm ba mẹ nói chuyện, hỏi xem những người đó ở đâu, chúng ta sẽ tự qua đó gặp họ! Nếu như bọn họ đã nói như vậy rồi, chúng ta còn lo lắng gì nữa chứ?”