Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1024 :

Ngày đăng: 13:42 30/04/20


Thấy vợ cứ thế bỏ đi, con trai ông Tôn Thọ Trấn le ngơ ngác đứng im tại chỗ.



Đến bây giờ anh vẫn không thể hiểu nổi, tại sao vợ anh lại biết được anh đang ở đây.



Bị vợ nói cho một trận, anh cảm thấy mất cả hứng chơi.



Dù sao anh và vợ cũng là bạn học thời đại học, yêu nhau mấy năm rồi mới cưới nhau, hai người có tình cảm với nhau thật sự.



Thế giới ong bướm ngoài kia dù có đẹp đến mấy, chung quy cũng không thể so sánh với tình cảm bao nhiêu năm được.



Con trai ông Tôn Thọ Trấn mặc kệ bốn người con gái xinh đẹp trong phòng, nhanh chân đuổi theo lên trên.



Con dâu ông Tôn Thọ Trấn cảm thấy đau lòng cực độ, lúc cô chạy ra ngoài, không hề chú ý đến có người đang đuổi theo.



Vừa chạy ra khỏi phòng khách sạn, có người lấy túi gang chùm lên đầu cô, rồi lấy que đập một phát vào đầu, khiến cô ngất ngay tại chỗ rồi khiêng cô đi.



Khi con trai ông Tôn Thọ Trấn đuổi theo, vừa đúng lúc nhìn thấy vợ mình bị người khác đánh ngất khiêng đi.



Con trai ông Tôn Thọ Trấn lúc đó sợ quá, gần như hồn bay tứ tung.



Anh vừa chạy vừa hét to lao lên theo đám người đó, nhưng chờ khi anh đuổi đến nơi, đối phương đã lên xe rồi, và phi xe đi rất nhanh.



Con trai ông Tôn Thọ Trấn gần như sắp điên lên, không để ý đến hình ảnh nữa cứ thể điên cuồng đuổi theo phía sau, anh vừa chạy vừa hét to: “Thả vợ tôi ra! Vợ ơi, anh sai rồi! Anh biết lỗi thật rồi! Vợ ơi, người anh yêu chính là em đấy! Vợ ơi, vợ ơi... các người hãy thả vợ tôi ra...”



Con trai ông Tôn Thọ Trấn vừa chạy vừa khóc, anh vừa khóc vừa nghĩ lại những ngày tháng anh và vợ bên nhau từ thời đại học đến bây giờ.



Vợ anh lúc đó là hoa hậu của trường rất nhiều chàng trai theo đuổi cô, nhưng cô không chọn một ai, lại chọn một tên ngốc mặt mũi bình thường không có tiền như anh.



Sau đó hai người yêu nhau đến bốn năm năm, lúc hai người cưới nhau, cô thậm chí không đòi hỏi có nhà có xe, đã lấy anh rồi.



Cô là một cô gái rất xinh đẹp, cô cũng thích làm đẹp lắm!



Một chút khoe khoang của cô thì có sao chứ?



Nếu không phải anh không có bản lĩnh, sao lại để vợ mình sống kém hơn những người khác?




Mình cần những thứ xa xỉ đó làm gì chứ?



Có ăn được không có uống được không hay bảo vệ được mạng sống không?



Nếu không phải do mình quá tham lam, sao lại gặp những chuyện này chứ?



Đột nhiên cô nghĩ lại những ngày tháng hạnh phúc trước đây, những ngày tháng đó tuy rất đơn giản, nhưng cuộc sống rất an nhàn dễ chịu.



Bố mẹ chồng đối với mình như con đẻ, mọi việc trong nhà đều không cần mình bận tâm, mình cũng không cần trả phí sinh hoạt là được ăn ngon có nhà ở.



Ông xã cũng rất yêu thương mình, mỗi lần được lĩnh lương, việc đầu tiền là đưa mình đi ăn một bữa ngon.



Các đồng nghiệp ở công ty đều ngưỡng mộ mình lấy được ông chồng tốt, yêu nhau bao nhiêu năm, vẫn dính nhau như trẻ con.



Những ngày tháng tốt đẹp như vậy, sao mình lại không cảm thấy mãn nguyện chứ?



Nếu không có những thứ này, sao chồng mình lại đi khách sạn với những người con gái khác chứ?



Tất cả đều là lỗi của mình!



Mình thật sự đã biết lỗi rồi!



Mình muốn về nhà!



Hu hu hu...



Nếu mọi việc có thể làm lại từ đầu, vậy thì tốt biết bao?



Mình sẽ không cần những thứ này nữa, mình chỉ cần một gia đình hạnh phúc và một cuộc sống yên ổn thôi.



Vừa đúng lúc này, từ xa truyền đến tiếng gọi của con trai ông Tôn Thọ Trấn: “vợ ơi, vợ ơi em đang ở đâu? Vợ ơi! Anh đến cứu em đây! Vợ ơi, anh sai rồi! Vợ ơi, em quay lại đi! Vợ ơi, người anh yêu nhất vẫn luôn là em, anh sẽ không bao giờ vớ vẩn với người đàn bà khác nữa đâu! Vợ ơi, chỉ cần em quay lại, em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được! Anh đã đưa hết tất cả cho kẻ bắt cóc rồi, họ nói, chỉ cần anh nộp hết mọi thứ, họ sẽ thả em ra. Vợ ơi, anh chỉ cần em thôi! Những thứ nhà lâu xe hơi kia cho đi gặp ma hết đi!”



Con dâu ông Tôn Thọ Trấn nghe thấy tiếng của chồng mình, lúc đầu cô không tin đây là sự thật, nhưng sau khi nghe chồng nói xong những lời này, cô lập tức cảm thấy khỏe hơn, bật dậy từ dươi đất, rồi đứng ngay dậy, cô ra sức gào thét: “Chồng ơi, em ở đây này! Chồng ơi, anh đến nhanh đi! Em sợ lắm!”