Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1030 :
Ngày đăng: 13:42 30/04/20
Nếu như không phải cả nhà nắm lấy kéo lấy, nói không chừng Lưu Nghĩa có thể làm ra được chuyện gì đó.
Ngày tháng cứ tung tăng, chạy nhảy rất nhanh nhảy đến ngày tết.
Qua tết, bụng hai người đều có thể nhìn bằng mắt thường mà tốc độ lớn mỗi ngày đều rất nhanh.
Thẩm Thất đến sau này đi đứng đúng là bất tiện, Hạ Nhật Ninh cả công ty cũng không đi, ngày ngày ở nhà bên cạnh cô ấy.
Thẩm Thất tuy rằng không thể vận động quá nhiều, nhưng vẫn kiên trì đi dạo.
Thẩm Thất đi bao lâu, Hạ Nhật Ninh sẽ cùng đi bấy lâu.
Cuối cùng đến ngày sinh nở.
Bụng Thẩm Thất vừa đau, dây thần kinh cả nhà đều căng ra,
Phòng sinh sản sớm đã chuẩn bị xong, đã khử trùng chuẩn bị cả, mọi lúc chờ lệnh.
Bác sĩ, y tá, người đỡ đẻ, nhà gây tê, cả chuyên gia tất cả đều chờ lệnh.
Thẩm Thất vừa có dấu hiệu, người bên cạnh, tất cả đều cách ly, ngoan ngoãn mà ở ngoài chờ.
Dưới sự có mặt của bác sĩ chuyên gia tâm lý, nói chuyện cùng Thẩm Thất, thả lỏng tinh thần cô ấy.
Dữ liệu dấu hiệu sinh lý khác nhau được liên tục gửi đến bác sĩ, bác sĩ đánh giá độ dài của thời gian sinh sản dựa trên những dữ liệu này.
Thực ra Thẩm Thất không căng thẳng, nhưng họ làm như vậy, lại khiến cô ấy có chút căng thẳng.
Bác sĩ tâm lý thấy biểu cảm bất lực của Thẩm Thất, liền vội trò chuyện với cô ấy nói: “Thiếu phu nhân, cô cũng quan tâm. Thai lần này, hầu như là kỳ vọng của mọi người, cho nên căng thẳng là chuyện thường.”
Thẩm Thất lắc đầu nói: “Mang thai lần này rất ổn, lại không có nguy hiểm gì, làm gì cần phô trương đến thế? Khi tôi sinh Tiểu Duệ và Tiểu Hà, cũng không căng thẳng như thế.”
Không bao lâu, tiếng trẻ con khóc vang, từ trong truyền ra ngoài.
“Sinh rồi, sinh rồi, cuối cùng sinh rồi.” Cả nhà nghe tiếng khóc, xúc động đến nước mắt đều rơi ra: “Sinh ra bé trai hay bé gái?”
Lúc này, bác sĩ ra báo tin mừng: “Chúc mừng tiên sinh phu nhân, chúc mừng các vị, sinh được một tiểu thiếu gia!”
ỉ, là bé trai!
Thẩm Tử Dao với vẻ tiếc nuối: “Xem ra nhà chúng ta, vẫn chỉ có mỗi Tiểu Hà là công chúa!”
“Bé trai tốt, bé trai tốt!” Hạ Quốc Tường và Vưu Tâm Nguyệt mừng không đóng miệng lại được: “Nhà chúng ta không cần biết là trai hay gái, chỉ cần con đàn cháu đống là được!”
Hạ lão phu nhân cũng không ngồi yên được nữa, chờ không được người báo tin vui đi qua, người đã tới đó trước: “Đúng đúng đúng, không cần biết là trai hay gái, nhà chúng ta đều thích! Tổ tiên phù hộ, thế hệ mới của Hạ gia chúng ta, con cháu đầy đàn!”
“Chúng mừng thông gia!” Thẩm Tử Dao cười chúc mừng với Thẩm lão phu nhân và Vưu Tâm Nguyệt.
“Thông gia, cùng vui!” Vưu Tâm Nguyệt cũng xúc động mà kéo lấy tay Thẩm Tử Dao, nói: “Tiểu Thất là đại công thần của nhà chúng ta! Hạ gia và Thẩm gia chúng ta, đều có phúc cả!”
“Đúng đúng đúng, đều có phúc!” những người có mặt, liền đồng thanh nói, sau đó cùng nhau bật cười.
Thẩm Thất sau khi sinh con, cả người suy yếu hẳn.
Hạ Nhật Ninh ôm lấy con đến cho Thẩm Thất xem: “Bà xã, em xem, con trai chúng ta, trông thật xinh đẹp, xinh đẹp như em vậy.”
Thẩm Thất nhìn con trai trong trong tả, cười nhẹ: “Ông xã, nó giống anh hơn.”
Hạ Nhật Ninh hôn nhẹ trên má Thẩm Thất một cái: “Không cần biết giống ai, chỉ cần là con chúng ta, anh sẽ khiến nó trở thành niềm kiêu hãnh của em. Bà xã, cực khổ rồi! Bà xã, anh yêu em! Mãi mãi bên nhau không xa rời!”
Thẩm Thất mệt mỏi mà cười: “Được, mãi không xa rời.”