Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1048 :

Ngày đăng: 13:43 30/04/20


Ba của Đông Tiểu Tiểu dặn dò rất nhiều điều, Đông Tiểu Tiểu vừa nghe vừa rơi lệ, nhưng cô không dám để ba nghe được tiếng nghẹn ngào của mình, chỉ có thể kiếm cớ tắt máy.



Đông Tiểu Tiểu quăng điện thoại sang một bên, ôm đầu gối khóc một trận.



Sau khi Phạm Thành Phạm Ly rời khỏi phòng thì tiếp tục nghiêm túc thảo luận khả năng Phan Nhuận gia nhập vào giải trí Phan Nhuận là bao nhiêu.



Phạm Thành hàm xúc nói với Phạm Ly: “Anh cảm thấy có thể dùng mỹ nam kế.”



Phạm Ly liếc xéo Phạm Thành: “Không được.”



Phạm Thành nói nghiêm túc: “Anh nói thật đấy, Phạm Ly, anh đã nhìn bức ảnh em ăn cơm với Phan Nhuận rồi, rõ ràng cô ấy có hứng thú với em. Hơn nữa người phụ nữ này rất thông minh, không lỗ mãng, không khiến người ta chán ghét.”



“Đúng là không khiến người ta chán ghét.” Phạm Ly gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Là một người phụ nữ biết chừng mực, không ỷ mình là phụ nữ mà đưa ra những yêu cầu quá đáng, rất biết điều, cũng có năng lực.”



“Vậy nên vì sao không dùng thân phận là bạn bè mời cô ấy đến giải trí Phạm thị của chúng ta chứ?” Phạm Thành cười khẽ: “Mỹ nam kế không nhất định là phải dùng danh nghĩa tình yêu.”



Phạm Ly cười: “Em hiểu ý của anh! Yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho em.”



“Đi thôi, cùng đi.” Phạm Thành nói Phạm Ly: “Anh cũng ở đây mà không gặp thì không hợp lí cho lắm!”



Phạm Thành, Phạm Ly nhìn nhau nở nụ cười.



Anh em song sinh ít nhiều gì cũng ăn ý hơn người bình thường.



Phạm Ly gọi vào số Phan Nhuận: “Người đẹp Phan, có thể mời cô ra ngoài hóng gió đêm một lát được không?”



Phan Nhuận nghe điện thoại, cười như bông hoa mùa xuân: “Đương nhiên là có thể rồi, mong mà không được.”



“Vậy chúng ta gặp nhau ở Lobby.” Phạm Ly tắt điện thoại, ra dấu ok với Phạm Thành.



Hai người tới khách sạn Lobby, không lâu sau, Phan Nhuận mặc một bộ thể thao màu hồng gọn nhẹ bước ra.



Cô ấy đi giày bệt, vơi đi cảm giác nữ vương, thêm chút hương vị thiếu nữ.



Khi buộc tóc lên, trông cô cũng như thể mới hai mươi.



Làn da nõn nà, năm tháng không để lại bất cứ dấu vết nào trên khuôn mặt cô.
Ngoại trừ Tiểu Thất, trên thế giới này thực sự còn có người có thể đi vào trái tim anh sao?



Ưm, không biết.



Sau khi Phan Nhuận về tới phòng mình, cô hưng phấn không ngủ được.



Lời mời của Phạm Thành Phạm Ly đúng là khiến cho Phan Nhuận phải mừng rỡ.



Những cô không thể tỏ ra quá rõ ràng!



Cho dù cô có đang phiền não nghĩ phải làm sao để kéo dài thời gian ở cạnh Phạm Ly, nhưng cô không thể để bọn họ phát giác ra được. Kì thực cô bức thiết muốn gật đầu đồng ý.



Cô phải nén xuống.



Đến thời cơ thích hợp mới đồng ý lời mời của họ.



Làm như vậy không chỉ cho thấy thân phận của cô, còn có thể để ông chủ hiện tại nhìn thấy.



Nếu Phạm Thành, Phạm Ly vừa mời cô đã đồng ý, dễ khiến người ngoài nghĩ linh tinh.



Tắm xong, Phan Nhuận vui vẻ lao lên chiếc giường lớn lộn mấy vòng.



Mặc dù cô biết rõ Phạm Thành, Phạm Ly tỏ ý tốt với mình chỉ là vì để cô gia nhập vào liên minh giải trí Phạm thị.



Nhưng trong tương lai, phương hướng phát triển của rất nhiều chuyện đều không thể biết được.



Không phải sao?



Nhỡ đâu có thể thì sao?



Nhìn lên trần nhà, Phan Nhuận hít sâu một hơi tự cổ vũ cho mình rồi mới ôm theo sự thỏa mãn chìm vào giấc ngủ.



Trong phòng, Đông Tiểu Tiểu vẫn còn chưa ngủ.



Trên chiếc giường lớn như vậy, cô lại nằm vắng lặng.