Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1050 :

Ngày đăng: 13:43 30/04/20


Trợ lí và vệ sĩ thì rất dễ chia.



Nhưng tới Phạm Thành Phạm Ly thì không dễ lắm.



Phạm Ly chủ động nói: “Để tôi ngủ thư phòng cho, nhường phòng cho người đẹp Phan. Người ta tới nghỉ phép với chúng ta, không thể để người ta phải chịu khổ được.”



Phan Nhuận lập tức nói: “Sao có thể thế được? Hay là cô Đông, cô chịu khó chung phòng với tôi vậy?”



Đông Tiểu Tiểu nhanh mắt liếc nhìn Phạm Thành.



Phạm Thành không phản đối.



Đông Tiểu Tiểu nói ngay: “Cũng được, được ở chung phòng với cô là vinh hạnh của tôi đó! Tôi rất thích cô!”



Phan Nhuận cười nói: “Vậy cứ quyết định thế đi! Hai vị soái ca Phạm Thành, Phạm Ly ở một phòng, tôi và cô Đông ở một phòng. Ông chủ Phạm Thành, ông đừng để ý việc tôi chia rẽ hai người!”



“Sao lại thế chứ?” Phạm Thành và Đông Tiểu Tiểu đồng thanh nói, hiếm khi họ ăn ý được một lần như vậy.



Thật ra thì như vậy cũng tốt.



Đỡ phải lúng túng.



Phan Nhuận xoay người vào phòng, nhìn thấy hai chiếc giường trong căn phòng, cô gật đầu hài lòng nói: “Điều kiện khá tốt!”



Đông Tiểu Tiểu xách va li vào, thấy Phan Nhuận dứng ngắm cảnh ở cửa sổ, cô không khỏi nói: “Cô chọn một cái giường đi, tôi thì cái nào cũng được.”



Phan Nhuận cũng không khách khí, tiện tay chỉ vào chiếc giường gần cửa sổ, nói: “Ta chọn cái này.”



“A, ừ.” Đông Tiểu Tiểu tới chiếc giường còn lại, mở va li lấy đồ của mình ra.



Phan Nhuận nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, cô quay đầu thấy Đông Tiểu Tiểu đang sắp xếp lại đồ của mình, không nhịn được nói: “Nếu không phải cô tới cùng Phạm Thành Phạm Ly, tôi cũng không cho rằng cô là bạn gái của Phạm Thành, mà là người giúp việc của anh ấy.”
Tất cả mọi người ngồi quây lại, cùng ăn một một bữa cơm đơn giản.



Phạm Ly nói với Phan Nhuận: “Nào nào nào, nếm thử tay nghề của Đông Tiểu Tiểu đi. Bữa tối hôm nay là do cô ấy chuẩn bị đấy.”



Phan Nhuận lại nhìn sang Đông Tiểu Tiểu, ánh mắt hiện lên vẻ đau lòng.



Sao phải thế chứ?



Đông Tiểu Tiểu vờ như không có chuyện gì cả, cô nói với Phan Nhuận: “Cô Phan, nếm thử một chút xem có hợp khẩu vị không?”



“Được rồi, vậy tôi không khách khí nữa.” Phan Nhuận ngồi vào cạnh Phạm Ly, cầm muỗng lên thử một miếng rồi gật đầu nói: “Ngon lắm, cám ơn.”



“Thích là được rồi.” Phạm Thành cười nói: “Ngày mai chúng ta sẽ đi trải nghiệm cuộc sống của nông dân, chuẩn bị cho kĩ vào đấy! Kem chống nắng cũng phải chuẩn bị đủ!



Tất cả mọi người trên bàn ăn đều nở nụ cười, không khí lại nhộn nhịp lên.



Đông Tiểu Tiểu lặng lẽ ăn cơm, thỉnh thoảng nói một hai câu.



Đa số thời gian là ba người họ nói chuyện, có lúc bọn họ sẽ nói chuyện trong giới giải trí, Đông Tiểu Tiểu hoàn toàn không hiểu gì cả.



Cơm nước xong xuôi, mọi người đều về phòng nghỉ ngơi.



Phan Nhuận đi tắm trước, lúc cô lau tóc bước ra ngoài mới thấy Đông Tiểu Tiểu lên lầu.



Phan Nhuận vẫn không nhịn được mà hỏi: “Kì thực những chuyện này đều có đầu bếp lo, sao cô phải tự làm chứ?”



“Tôi thích nấu ăn.” Đông Tiểu Tiểu trả lời bình tĩnh: “Từ nhỏ tới lớn, tôi đã được dạy như vậy, cái gì cũng phải biết một chút, tương lai mới lấy được một chỗ tốt.”



Phan Nhuận không còn gì để nói.