Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1098 :

Ngày đăng: 13:43 30/04/20


Nhìn dáng vẻ khôi ngôi tuấn tú của Thẩm Duệ, mọi người đều cảm thấy rất an ủi.



Quả là hổ phụ sinh hổ tử!



Thẩm Duệ đứng bên cạnh Hạ Nhật Ninh, thật sự khiến người ta ghen tị chết đi được.



Thẩm Duệ không kịp nghỉ ngơi, không bị người này kéo qua nói mấy câu, cũng bị người kia kéo qua hỏi về những trải nghiệm của mình.



Đến lượt Sùng Minh, ahahaha, mợ à, con đã sống sót trở về rồi!



Đối diện với sự tra hỏi và sát hạch của gia đình, Hạ Thẩm Duệ đều trả lời được hết, mặc cho câu hỏi và bài thi khó thế nào cũng không làm khó được cậu.



Cho đến khi Thẩm Thất hối thúc mọi người ăn cơm, mọi người mới nuối tiếc rời khỏi Thẩm Duệ.



Bữa cơm này phải gọi là một bữa náo nhiệt.



Nhiều người như thế, họ ngồi lắp đầy cả khuôn viên.



Có nhiều bàn, mọi người cứ ngồi sai chỗ của nhau, nhưng tất cả đều trò chuyện được với người kế bên mình, thật sự vui quá là vui.



Ăn cơm xong, mọi người về hết rồi, Thẩm Duệ mới ngồi kể lại tất cả thành tích của mình trong mấy năm qua cho Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất nghe.



Nhìn vào bảng thành tích của con trai, Thẩm Thất cảm thấy thật an ủi.



Hạ Nhật Ninh nói: “Tuy thành tích bên ngoài của con rất tốt, nhưng khi con về rồi vẫn phải học rất nhiều thứ. Bây giờ Tiểu Hà đang học trung học, con muốn học chung với Tiểu Hà? Hay con muốn nhảy lớp?”



Thẩm Duệ suy nghĩ rồi nói: “Ba, cho con bắt đầu học từ Đại Học đi. Thật ra trình độ Đại Học đối với con mà nói, cũng không có tính thử thách gì mấy, con không thể đi nhanh quá, con phải đợi Tiểu Hà.”



Thẩm Hà ngồi kế bên chề môi: “Hứ, cũng may anh còn nhớ tới em!”



Thẩm Duệ đưa tay véo vào má Thẩm Hà, nói: “Đồ ngốc, anh là anh của em, anh không nhớ em thì có thể nhớ ai?”



“Tha cho anh đó.” Thẩm Hà nói với giọng hài lòng.



Hạ Thẩm Châu đưa mặt qua bên đó: “Anh, em cũng ưu tú lắm.”




Gia Cat Du Du đã mười sáu tuổi rồi.



Cô trông rất chững chạc, rõ ràng bằng tuổi với Vu Tiểu Uyển, nhưng nhìn vào như lớn hơn mấy tuổi vậy.



“Chuyện gì vậy?” Vu Tiểu Uyển mỉm cười trả lời, cho dù là chuyện gì đi nữa, cô ấy vẫn rất bình thản, không lên không xuống.



Gia Cát Du Du thân thiết muốn khoác vào cánh tay Vu Tiểu Uyển, nhưng lại bị cô né ra một cách khéo léo.



“À, không có gì.” Gia Cát Du Du vẻ mặt ngại ngùng, nhưng vẫn mặc kệ và tiếp tục ghé sát vào nói: “Tiểu Uyên, cậu nghe gì chưa? Hoàng tử Duệ và hoàng tử Joel sắp chuyển đến đây học rồi. Nhiều năm rồi chưa gặp hoàng tử Duệ, không biết cậu ấy trở nên thế nào rồi há, nghe nói cậu ấy giống y chang Hạ Nhật Ninh, tổng tài của tập đoàn Hạ Thị.”



Vu Tiểu Uyển có chút thất thần.



Thẩm Duệ quay về rồi à? Khó trách mấy hôm này Thẩm Hà không đến lớp.



Ơ, Thẩm Duệ bây giờ mặt mũi thế nào?



Vu Tiểu Uyển tập trung suy nghĩ rất lâu, ấn tượng trong đầu, vẫn là cậu nhóc bé nhỏ đó, nhưng với gương mặt non trẻ thông minh lanh lợi.



Mười mấy năm không gặp, đoán chắc sẽ có nhiều sự thay đổi lắm nhỉ?



Còn hoàng tử Joel, cậu ấy cũng đến đây học à?



Tuy nước y và nước e không nằm kế nhau, nhưng hai người đều xuất thân từ hoàng tộc, nên giữa hai người cũng có nghe ngóng và giao lưu với nhau.



Chỉ là sau đó nghe nói hoàng tử Joel bận bịu học các môn, gần như trong tình trạng ẩn cư, rất ít liên lạc với thế giới bên ngoài.



Vu Tiểu Uyển cũng lâu rồi không gặp cậu ấy.



Lần này, bọn họ cùng nhau chuyển về đây, khó trách tất cả nữ sinh trong trường đều như phát điên lên.



Xem ra, học viên quý tộc Duệ Hà sắp tới, e là sẽ rất náo nhiệt, thị phi cũng sẽ bắt đầu có nhiều hơn nhỉ?



Vu Tiểu Uyển gượng cười, trả lời: “Vậy hả? Tốt quá rồi! Việc hai hoàng tử cùng chuyển đến, chắc cổ phiếu của học viện quý tộc Duệ Hà sẽ tăng lên liên tục.”