Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1106 :

Ngày đăng: 13:43 30/04/20


Rốt cuộc Vu Tiểu Uyển cũng không nhịn được mà phì cười ra.



Không giữ nổi Hình tượng cộng chúa cao ngạo lạnh lùng trước mặt Thẩm Duệ nữa được rồi.



Thẩm Duệ cố ý làm vẻ mặt vô tội: “Tớ có nói sai đâu! Tớ về được mấy hôm rồi mà không thấy có bạn nam nào theo đuổi Tiểu Hà. Rõ ràng Tiểu Hà nhà tớ xinh gái thế, nó tổng hợp mọi ưu điểm của nhà bọn tớ, rõ ràng là đại mỹ nhân mà.”



Vu Tiểu Uyển lập tức che miệng cười lén, gật đầu nói: “Đúng đúng đúng, Tiểu Hà đúng là đại mỹ nhân, tớ cũng phải thua kém nữa.”



“Ừ, nói nghiêm túc ra thì cậu cũng là đại mỹ nhân. Nhưng trong lòng tớ, người đẹp nhất không phải Tiểu Hà.” Thẩm Duệ nó nghiêm trang.



“Ờ.” Vu Tiểu Uyển ngừng cười, lại khôi phụ bộ dáng hờ hững.



Thẩm Duệ nói: “Cậu không muốn biết ai là đại mỹ nhân số một trong lòng tớ sao?”



Vu Tiểu Uyển lắc đầu, tỏ vẻ mình không muốn biết.



“Nhưng tớ muốn nói cho cậu biết.” Thẩm Duệ nói trang trọng: “Là bạn thân của Tiểu Hà, nhất định cậu phải biết điều này.”



“Vì sao?” Vu Tiểu Uyển không nhịn được hỏi.



“Bởi vì nếu có người hỏi cậu, người đẹp nhất trong lòng anh trai của người bạn thân nhất của cậu là ai mà cậu không trả lời được, có phải mất mặt lắm không? Có phải sẽ thấy ngại với người bạn thân nhất là Thẩm Hà không?” Thẩm Duệ đưa ra một đống ngụy biện, khiến Vu Tiểu Uyển nói không ra lời.



Từ nhỏ Vu Tiểu Uyển đã là người lanh lợi khôn khéo, bên cạnh không có Thẩm Hà thì cũng sẽ có người giúp việc, vậy nên không ai dám trêu cợt cô như vậy.



Đột nhiên bị trêu ghẹo, quả thực cô cảm thấy có chút luống cuống.



“Hứ? Thế sao? Vậy cậu nói đi.” Quả nhiên Vu Tiểu Uyển đã sập bẫy của Thẩm Duệ, mở miệng nói: “Tớ nghe là được rồi.”




“Được, để tớ đưa cậu về.” Thẩm Duệ cũng đứng lên.



Vu Tiểu Uyển lắc đầu một cái: “Không cần, tớ tự về được.”



Thẩm Duệ cũng không bắt ép, nói: “Vậy tớ đưa cậu xuống tầng dưới.”



“Ừ.” Vu Tiểu Uyển gật đầu, cùng ra ngoài với Thẩm Duệ.



Thẩm Duệ vẫn luôn giữ một khoảng cách nhất định, khiến Vu Tiểu Uyển rất yên tâm.



Lúc Vu Tiểu Uyển về tới phòng học cũng là lúc Thẩm Hà vừa trở lại.



Vu Tiểu Uyển đưa túi cho Thẩm Hà: “Thẩm Duệ nhờ tớ đưa cho cậu.”



Thẩm Hà cười hì hì nhận lấy, cô mở ra xem, thấy là một cái túi xách rất đẹp.



Đây là khoản mới nhất sắp tung ra thị trường của Hạ gia, là phiên bản giới hạn, cả thế giới chỉ có mười chiếc.



Thẩm Hà đeo thử vào vai, ra vẻ chán nản nói: “Ôi, chiếc túi này không hợp với quần áo hôm nay tớ mặc.”



Sau đó cô giả vờ giả vịt nói với Vu Tiểu Uyển: “Tớ nhớ cậu có một chiếc váy màu lam đúng không? Chiếc váy đó rất hợp với cái túi này, thôi, tặng cho cậu đấy!”



Vu Tiểu Uyển từ chối ngay: “Không cần đâu, tớ cũng có nhiều túi xách rồi.”



Thẩm Hà kiên quyết nhét cái túi vào tay Vu Tiểu Uyển: “Bảo cậu nhận thì cậu cứ nhận đi. Chiếc túi này là phiên bản giới hạn trên toàn thế giới đấy, là kiểu mới nhất của năm nay, cậu có tiền cũng không mua được. Mẫu này vừa tung ra là được người ta đặt luôn, tớ cũng chỉ có một chiếc này. Sao thế? Trước kia tớ tặng quà cho cậu, cậu có từ chối bao giờ đâu, hôm nay làm sao thế?”