Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1109 :
Ngày đăng: 13:44 30/04/20
Vu Tiểu Uyển nói bình tĩnh: “Là chuyện tốt thì không phải lo, là chuyện xấu thì không thể tránh được. Mặc dù tôi rời xa đất nước mình từ nhỏ, nhưng tôi vẫn là công chúa của nước E, sẽ phải nghĩ tới chuyện này.”
Biểu cảm của vệ sĩ như muốn khóc: “Nhưng công chúa phải kết hôn thật sao?”
Vu Tiểu Uyển cụp mắt xuống: “Tôi không có lựa chọn nào khác ngoại trừ hiến dâng bản thân cho quốc gia.”
Chiếc xe nhanh chóng dừng lại trước một căn biệt thư. Sắc mặt của Vu Tiểu Uyển rất bình tĩnh, không có chút gì là hốt hoảng và lo lắng, bước vào trong một cách thản nhiên.
Vừa bước vào cửa liền có người cầm lấy chiếc túi trong tay cô.
Nhìn thấy một người phụ nữ mặc bộ quần áo màu tím đậm kiểu dân tộc, Vu Tiểu Uyển bước nhanh tới: “Mẹ tới ạ.”
Mẹ của Vu Tiểu Uyển là một trong các vương phi của nước E. Đúng vậy, trong hoàng thất của nước E có những mấy người vương phi, mẹ của Vu Tiểu Uyển chỉ là một trong số đó.
“Yina.” Vương phi đứng lên, bà sải bước tới nắm lấy tay Vu Tiểu Uyển, nói bằng tiếng quốc ngữ: “Xin lỗi con, mẹ không ngăn cản được.”
Vu Tiểu Uyển lắc đầu: “Con cũng đã đoán được kết cục này. Đối tượng kết hôn của con là ai?”
“Là con trai thứ ba của công ty khí đốt, năm nay mười bảy tuổi.” Vương phi trả lời: “Mặc dù cậu ta là con thứ ba, nhưng rất được ba cậu ta thương yêu, giao cho cậu ta xử lí rất nhiều sản nghiệp. Đây là điều duy nhất mà mẹ có thể lấy được giúp con. Yina, nếu là những người khác, mẹ sợ con sẽ phải chịu khổ. Ít nhất tuổi của con và cậu ta xấp xỉ nhau, cũng sẽ có một chút tiếng nói chung.”
Vu Tiểu Uyển cười khổ: “Con cám ơn mẹ. Bây giờ con có phải về nước luôn không?’
“Tạm thời không cần. Mẹ chỉ tới nói cho con một tiếng để con chuẩn bị tư tưởng.”Vương phi nói: “Con ở đây bao năm như vậy, khổ cho con rồi.”
Vu Tiểu Uyển lắc đầu: “Không đâu, con sống ở đây rất vui, chỉ có điều không được gặp mẹ thường xuyên, con rất nhớ mẹ. Bạn của con ở bên này cũng rất tốt với con.”
“Yina, chẳng phải con đã nói sẽ không kết bạn ở đây sao? Như vậy thì con về nước sẽ để lại tiếc nuối.” Vương phi nhìn con gái mình bằng ánh mắt kinh ngạc.
Vậy nên Vu Tiểu Uyển liền nói thật với Thẩm Hà: “Mẹ của tớ tới. Bà ấy mang tới tin tức là hôn nhân của tớ đã được quyết định rồi. Vị hôn phu của tớ là tam thiếu gia của công ty khí đốt độc quyền ở nước E, đây là tư liệu của cậu ta. Cậu ta sắp chuyển trường tới đây rồi, hơn nữa rất có khả năng sẽ là bạn cùng lớp với chúng ta. Trong tình hình hiện tại, tớ không có cách nào làm bạn cùng lớp với cậu ta được. Vậy nên tớ chỉ đành lựa chọn nghỉ học.”
Nói xong câu này, Vu Tiểu Uyển lấy một túi văn kiện ra đưa cho Thẩm Hà.
Thẩm Hà mở ra xem ngay lập tức, là bức hình của một chàng trai, trông thì còn tàm tạm, cười rất không tự nhiên.
Dưới bức hình là hồ sơ và tư liệu về cậu ta.
Nhân tiện Thẩm Hà cũng tìm hiểu qua về cái công ty khí đốt này.
Ở nước E, chỉ có vài sản nghiệp là trụ cột kinh tế. Trong đó, khí đốt là một nhiên liệu vô cùng quan trọng của nước E, là nhiên liệu xuất khẩu ra toàn thế giới.
Vì vậy, công ty nắm giữ khí đốt này cũng có địa vị rất quan trọng trong nước.
Cái đứa nhóc tên là Eddie này là con thứ ba của giám đốc, cũng là người thừa kế thứ ba.
Làm thế hệ sau của gia tộc, đương nhiên được mọi người chú ý.
Năm nay Eddie mười bảy tuổi, lớn hơn Vu Tiểu Uyển và Thẩm Hà một tuổi, đang học lớp mười một ở trong nước.
Mặc dù anh ta rất có tài năng trong kinh doanh, nhưng thành tích học tập lại bình thường. Vì vậy gia tộc lo liệu cho anh ta tới học viện quý tộc Duệ Hà để đào tạo sâu, dù sao năng lực của giáo viên ở học viện quý tộc Duệ Hà rất tốt.
Hoàng tử, công chúa của bao nhiêu nước đều ở đây, lực ảnh hưởng vô cùng to lớn.
Đọc xong tư liệu, Thẩm Hà lập tức xoay người: “Tớ đi tìm mẹ tớ, không cho cậu ta tới!”