Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1146 :
Ngày đăng: 13:44 30/04/20
Thẩm Hà gật đầu: “Tất nhiên.”
Joel đưa nước ép trong tay cho người làm, nói: “Đây là anh đem từ nhà sang, là trái cây mà anh tự hái, sau đó tự làm thành nước ép trái cây. Sau khi làm xong đem cất trong kho rượu cùng với rượu vang đỏ. Cho nên nó có mùi vị của rượu vang đỏ, nhưng lại không chút nồng độ, tốt cho sức khỏe.”
Thẩm Hà cười hihi nói: “Anh Joel tài giỏi như thế, sau này nhất định là lời cho người đẹp nào đó!”
“Anh giờ chưa có người nào để chiếm lợi cả, cho nên chỉ có thể lợi cho em.” Hoàng tử Joel nửa thật nửa giả nói.
Người làm mở lấy nước ép, đưa cho hoàng tử Joel.
Hoàng tử Joel rót ra hai ly, đem một ly đưa cho Thẩm Hà.
Thẩm Hà cũng không khách sáo, đưa tay nhận lấy, nói: “Anh kiếm em nói về chủ đề gì? Liên quan đến anh hai và Tiểu Uyển sao? Hay liên quan đến nước E?”
“Đều có cả.” Hoàng tử Joel nhấp một ngụm nước ép, nói: “Anh thực sự có mấy chuyện muốn nói với em. Chúng ta từng cái một mà nói.”
Thẩm Hà gật đầu.
“Chuyện về anh Thẩm Duệ của em và công chúa Ina, chúng ta nói đến trọng điểm là được, không cần can thiệp quá sâu.” Hoàng tử Joel mở miệng nói.
“Nhưng tại sao chứ? Đó là anh của em!” Thẩm Hà không hiểu mà hỏi: “Em thân là em gái, tại sao không thể hỏi?”
“Không phải không thể hỏi, là không thể can thiệp.” Hoàng tử Joel kiên nhẫn giải thích nói: “Chuyện yêu đương này, vốn dĩ là chuyện của hai người. Không cần sự giúp đỡ và nhúng tay của người khác. Tính cách của Thẩm Duệ, càng ngày càng giống với cha của em. Cho nên, cậu ấy đối với chuyện gì, đều nắm chắc cả, mà có kế hoạch riêng của mình. Em tùy tiện can thiệp, có lẽ sẽ làm rối kế hoạch cậu ấy. Em không tin cứ chờ mà xem, anh của em nhất định theo đuổi được công chúa Ina một cách chắc chắn.”
“Thật vậy sao?” mắt Thẩm Hà liền sáng: “Anh cũng cảm thấy anh trai em có thể làm được?”
Hoàng tử Joel bật cười, cả người như gió xuân ấm áp, khiến người ta thoải mái vô cùng: “Em đó, quan tâm tất rối. Em sao không nghĩ thử xem anh của em là người như thế nào? Cậu ta có thể dễ dàng nhận thua và bị đánh bại thế sao? Em yên tâm đi, không có sự giúp đỡ của em, cậu ấy cũng có thể hoàn thành mục tiêu của mình một cách xuất sắc.”
Thẩm Hà thở phảo: “Điều này cũng đúng. Quả nhiên quan tâm tất rối, anh Joel, cám ơn anh đã nhắc nhở em.”
“Còn chuyện thứ hai, chính là hành trình mấy ngày sắp tới của chúng ta. Anh đã từ chối khéo lời đề nghị đi cùng của vương thất nước E, chúng ta tuy nhiên đã đến vui chơi, thế thì cứ chơi thoải mái một chút. Ngoài công chúa Ina ra, không chấp nhận ai đi cùng cả. Quyết định này của anh, em ủng hộ chứ?” hoàng tử Joel nhìn chằm chằm Thẩm Hà mà hỏi.
Thẩm Hà chỉ thiếu đưa cả hai tay hai chân tán thành, được không?
Khi đi đến cửa, hoàng tử Joel đột nhiên quay người nhìn Thẩm Hà: “Tiểu Hà, anh có thể ôm em chứ?”
Thẩm Hà cười mà dang rộng vòng tay, hoàng tử Joel đi nhanh về trước, ôm lấy Thẩm Hà vào trong lòng.
Hoàng tử Joel từ khi đến học viện quý tộc Duệ Hà, vẫn chưa ôm Thẩm Hà như vậy.
Những lần ôm lúc trước, chỉ là lễ nghi.
Lần này, là cái ôm của người con trai với người con gái.
Thẩm Hà lúc mới đầu chỉ là cho rằng đơn thuần là ôm rồi buông ra, nhưng hoàng tử Joel ôm rồi không có ý buông ra.
Thẩm Hà vốn dĩ nghĩ rằng mình sẽ không vui, thế nhưng trên thực tế lại không có.
Cô ấy hoàn toàn không kháng cự cái ôm này của hoàng tử Joel, ngược lại cảm thấy cái ôm này đã chờ rất lâu rất lâu rồi.
“Anh Joel?” Thẩm Hà không xác định mà mở miệng.
Hoàng tử Joel thấp giọng đáp, nói: “Tiểu Hà, quà anh tặng cho em, em thích chứ?”
Thẩm Hà liền bối rối: Trong đống quà mà mình nhận được, rốt cuộc cái nào là anh Joel tặng?
A a a, không thể nói mình vốn dĩ không biết anh ấy tặng gì, nếu không anh ấy sẽ đau lòng thất vọng!
Thẩm Hà thế là trả lời nói: “Thích chứ! Quà anh Joel tặng, em tất nhiên là thích.”
Joel liền cười, nói: “Thích là được! Quà anh tặng em mỗi năm, đều không khác nhau lắm. Nhưng đều do anh tự thiết kế, thích hợp với em nhất.”
Thẩm Hà vừa muốn hỏi anh ấy thiết kế cái gì, chính vào lúc này, điện thoại Thẩm Hà đột nhiên reo lên.
Trời, thời điểm này, ai gọi điện thoại thế?