Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1153 :

Ngày đăng: 13:44 30/04/20


Lời nói của Thẩm Hà khiến đáy mắt của Vu Tiểu Uyển lộ vẻ xúc động.



Đúng vậy, đây cũng chính là lý do mà cô không muốn về nước.



Trong nhà chỉ có giao dịch đổi chác, không có gì gọi là tình thân. Mỗi lần đối mặt với cái hoàng cung lạnh lẽo ấy, cô luôn cảm thấy ngạt thở.



Mẹ của cô chỉ nói với cô, anh nào đã làm gì để được ca ngợi, chị nào sau khi lấy chồng có cuộc sống không được tốt, hoặc là nói với cô, để cô chăm chỉ học tập, tương lai tìm một đối tượng tốt.



Trừ những điều đó ra, dường như không có chủ đề gì đặc biệt nữa.



Thẩm Hà tiếp tục kéo lấy Vu Tiểu Uyển mà làm nũng: “Chính cậu cũng nói rồi mà, tớ là khách quý. Cậu là chủ nhà, cậu không tiếp đón khách quý, cái này cũng nói được sao? Đi mà, đi mà, phòng của tớ rất rộng, chúng ta ngủ cùng nhau nhé.”



Hai người Thẩm Duệ cùng Joel đồng thời cười hì hì lên.



Tiểu công chúa làm nũng, luôn khiến cho người khác không thể cự tuyệt mà.



Vu Tiểu Uyển lúc này mới bất đắc dĩ trả lời: “Được, tớ báo cho mẹ tớ một tiếng.”



“Như thế mới đúng chứ.” Thẩm Hà vui vẻ khoác tay Vu Tiểu Uyển, nói: “Bà nội sợ tớ ăn bên ngoài không quen nên chuyển qua máy bay đến cho tớ một thùng hải sản, chắc một lúc nữa sẽ tới, bà nội nói, những đồ này phải ăn nhân lúc còn tươi, đây đều là những thứ đặc biệt đánh bắt từ dưới đáy biển đấy, đưa lên khỏi mặt nước mấy tiếng là không còn tươi nữa.”



Nói xong câu đó, Thẩm Hà quay lại nói với hoàng tử Joel: “Anh Joel cũng phải đến đấy nhé, đồ ăn ngon phải cùng nhau thưởng thức mới có ý nghĩa.”



“Được.” Hoàng tử Joel mỉm cười trả lời.



Trở về khách sạn, đầu bếp đang mài dao xoèn xoẹt, hải sản nhất định phải ăn khi còn tươi, vì thế vừa được đưa đến, liền lập tức bắt tay vào làm.



Bốn người vừa mới ngồi xuống, hải sản tươi sốt liền được đưa lên.



Bốn người ăn một cách đầy vui vẻ, trò chuyện về buổi hành trình hôm nay.
Không nằm ngoài dự liệu của Tiểu Uyển, cả gia đình Eddie đều đứng trước cửa nghênh đón.



Cho dù là bạn học thăm hỏi nhau, cũng không thể tránh được việc gặp mặt phụ huynh.



Lễ nghi của Thẩm Thất không thể bắt bẻ, sau khi thong thả hào phóng gặp qua hết tất cả người nhà của Eddie, cuối cùng được đưa đến chỗ của Eddie.



Diện tích của nhà Eddie khoảng trên một trăm mẫu, có một mã trường không được coi là quá lớn, là điển hình cho phong cách kiến trúc của nước E, mấy tòa nhà đều hướng về phía nhau.



Trước mỗi tòa nhà đều có một vườn hoa nhỏ và một cái bể bơi, rất đồng bộ.



Eddie và hai người anh đều có riêng một tòa nhà hoàn chỉnh cho mình, vì thế bọn họ đều ở chỗ của Eddie mà vui đùa nói chuyện, không quấy rầy đến việc làm việc và nghỉ ngơi của người khác.



Vừa vào cửa, Vu Tiểu Uyển đã không nhịn được mà ngạc nhiên sửng sốt.



Ơ, phong cách hội họa của cậu Eddie này sao bỗng nhiên thay đổi đột ngột vậy?



Trước kia cậu ta không phải theo loại phong cách xa hoa lòe loẹt sao?



Sao bỗng nhiên lại thích văn học nghệ thuật thế?



Thẩm Hà cũng hơi bất ngờ.



Cô đã chuẩn bị sẵn sang để đối diện với khung cảnh sặc mùi thổ hào, đâu biết rằng, vừa vào cửa cả nhà lại là một phong cách văn học nghệ thuật xưa?



Phong cách nghệ thuật này là thế nào a?



Ánh mắt Thẩm Duệ nhìn vào những cảnh tượng trong viện, nhất thời hiểu rõ mà cười cười.