Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1202 :
Ngày đăng: 13:45 30/04/20
"Được rồi, vậy em đi trước đây!" Gia Cát Du Du thật sự không dám ở lại đây quá lâu.
Nếu không phải mấy ngày này người trên đảo đều bận rộn, cô ta thật sự không tìm được cơ hội chạy ra ngoài đâu!
Tên trọc phú liếm môi và nói: "Vậy được rồi, anh sẽ chờ em ở đây nhé!"
"Được." Gia Cát Du Du gật đầu, cầm theo hai va li vội vàng trở về.
Dọc đường đi, Gia Cát Du Du lo lắng đề phòng kéo hai cái va li, rất sợ sẽ gặp phải bạn học hoặc những người khác, bị truy hỏi về chuyện va li.
Cũng không biết là Gia Cát Du Du quá may mắn hay mọi người thật sự quá bận, không ngờ không có ai nhìn thấy cô ta.
Nhưng Gia Cát Du Du không biết, camera giám sát Eagle Eye phía trên đã thấy tất cả những điều này và đều quay lại một cách trung thực.
Sau khi Gia Cát Du Du về phòng thì lập tức khóa trái phòng và vội vàng mở va li, lấy đồ bên trong ra, bỏ vào trong ngăn kéo của mình.
Ngăn tủ của mỗi người đều tự mình khóa lại, cho dù là cô dọn dẹp phòng cũng sẽ không mở được.
Cho nên, Gia Cát Du Du để đồ ở trong ngăn kéo và khóa lại thì sẽ không có người nào biết.
Sau khi khóa xong, Gia Cát Du Du nhét cái va li không ở dưới gầm giường, và trở lại chỗ mình làm việc giả vờ như chẳng có gì xảy ra cả.
Sau khi Gia Cát Du Du trở về, cô ta vốn cho rằng tổ trưởng sẽ nổi trận lôi đình, mắng cô ta một trận.
Nhưng khi cô ta trở về thậm chí không nhìn thấy một người nào cả?
Có chuyện gì vậy?
Gặp quỷ à?
"Được rồi, chuyện này dừng lại ở đây. Nhưng cậu sỉ nhục bn học Cung Tử Á như vậy là không nên. Hơn nữa, tớ nhớ hai người còn là bạn cùng phòng ký túc. Người ta qua làm nhiệm vụ hỗ trợ, cậu không phân biệt tốt xấu đã mắng người ta như vậy, những gì trường học dạy cậu đâu mất rồi?" Tổ trưởng nhíu mày nói: "Tớ hi vọng cậu hãy đi xin lỗi bạn học Cung Tử Á đi."
"Được rồi được rồi." Gia Cát Du Du ngoài mặt thì đồng ý nhưng trong lòng lại xem thường.
Bảo cô ta đi xin lỗi sao?
Đừng có mơ!
Cung Tử Á, cô ta hận muốn chết, làm sao có thể xin lỗi được?
Nhưng cô ta cũng không dám chống lại tổ trưởng, phải biết rằng thế lực của nhà tổ trưởng còn mạnh hơn nhà Gia Cát Du Du của cô ta rất nhiều!
"Được rồi, cậu quay về làm việc đi." Tổ trưởng giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, nói: "Hôm nay, chúng ta phải vẽ xong bản đồ càng sớm càng tốt, phải chắc chắn tất cả các con kênh đều được giải quyết, lại còn phải giao cho tổ mở rộng nữa. chúng ta phải hoàn thành công việc trong một tuần, không thể chậm trễ được đâu."
"Vâng, tổ trưởng." Gia Cát Du Du trả lời trái với lương tâm.
Rất nhanh lại đến buổi tối.
Nhân lúc mọi người ăn cơm tối, Gia Cát Du Du lại chuồn mất.
Lần này, cô ta không may mắn như ban ngày nữa.
Có mấy người bạn đều nhìn thấy Gia Cát Du Du chạy về phía bến tàu bên bờ biển.
Nhưng tất cả mọi người đều bận việc, cho nên không ai qua hỏi Gia Cát Du Du.
Gia Cát Du Du đi tới trên du thuyền thì không nhịn được lại phàn nàn với tên trọc phú về tình cảnh của mình: "Anh không biết đâu, đám người bọn họ thật đúng là bị mỡ lợn che tim rồi! Con bé Cung Tử Á kia có gì tốt chứ? Không phải trước đây bọn họ rất ghét cô ta sao? Sao bây giờ tất cả đều như ong vỡ tổ nói tốt cho cô ta chứ? Em thật sự không hiểu được tại sao những người đó lại thay đổi nhanh tới vậy! Cho dù Cung Tử Á có làm giỏi đi nữa, cô ta còn có thể làm gì? Cô ta chẳng qua vẫn chỉ là kẻ nghèo nàn đáng khinh, cô ta lấy cái gì mà đấu với em chứ?"