Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 125 :

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Thẩm Thất khẽ nở nụ cười: “Nếu như anh đã mời một cách thịnh tình như thế mà em còn từ chối thì đúng là bất kính rồi. Cảm ơn sư huynh.”



Một câu sư huynh khiến Phùng Mạn Luân hoảng hốt trong nháy mắt.



Hắn nhanh chóng rời mắt đi rồi ho khan một tiếng mất tự nhiên.



Từ trước đến giờ hắn làm việc không từ bất cứ một thủ đoạn nào.



Trước đây hắn cũng không cảm thấy có gì không tốt cả.



Chỉ cần kết quả khiến hắn hài lòng thì hắn hoàn toàn không để ý đến quá trình.



Thậm chí còn không thèm để ý đến việc hy sinh lợi ích của bất cứ ai.



Nhưng không biết vì sao mà lúc này, nhìn thấy nụ cười thẳng thắn và ánh mắt trong suốt của Thẩm Thất thì lần đầu tiên hắn đột nhiên bắt đầu cảm thấy hoài nghi bản thân.



Từ nhỏ đến lớn, bên tai hắn luôn tràn ngập những lời phàn nàn của ba mẹ.



Từ khi bắt đầu hiểu chuyện, ba mẹ đã không ngừng truyền vào tai hắn những lời như kiểu Phùng Gia không bằng Hạ Gia.



Kể từ lúc còn nhỏ, hắn luôn bị người khác so sánh với Hạ Nhật Ninh.



Kể từ lúc dần dần biết lý lẽ, những thành tích của hắn luôn bị phơi ra ngoài ánh sáng, bị những thành tích của Hạ Nhật Ninh làm nhục.



Không biết từ lúc nào mà trái tim hắn đã cứng và lạnh lẽ hơn đá rồi.



Cùng không biết kể từ lúc nào mà hắn bắt đầu biến thành kẻ không từ thủ đoạn nữa.



Hắn liều mạng như vậy để làm gì chứ?



Để chứng minh cho ba mẹ xem ư?



Để chứng minh cho mọi người xem ư?



Để chứng minh cho Hạ Nhật Ninh xem ư?



Hắn biết rõ rằng tư chất tự nhiên của mình không bằng Hạ Nhật Ninh, nhưng vẫn luôn không cam lòng thua Hạ Nhật Ninh.



Cho nên, hắn vẫn cứ đấu tranh.



Trước đây hắn cảm thấy sự đấu tranh này không có gì là không tốt cả.



Nhưng hôm nay nhìn thấy ánh mắt trong suốt của Thẩm Thất, trong một khắc, hắn bỗng nhiên bắt đầu nghi ngờ bản thân, rốt cuộc thì mục đích cạnh tranh của hắn là gì chứ?



Nếu như có một ngày hắn có thể dẫm Hạ Nhật Ninh xuống dưới chân thì hắn nên làm thế nào?



Đây là điều mà Phùng Mạn Luân chưa từng gặp phải, đây là lần đầu tiên hắn xuất hiện sự mù mờ.



Thẩm Thất thấy Phùng Mạn Luân thất thần thì không nhịn được mà đưa tay quơ quơ trước mặt hắn: “Sư huynh? Anh làm sao thế?”



Phùng Mạn Luân đột nhiên hoàn hồn.



Hắn cười một cách miễn cưỡng: “Không có gì, tôi xin lỗi, vừa rồi tôi hơi thất thần một chút! Đi thôi, cửa hàng xe không gần đâu.”




Hạn Nhật Ninh thẳng thừng nói với đại diện Mercedes Benz tại Nghệ An: “Gọi ông chủ của mấy người ra đây!”



Thẩm Thất không nhịn được nên liền hỏi: “Anh muốn làm gì?”



Hạ Nhật Ninh không trả lời Thẩm Thất, đôi mắt phượng tỏa ra khí lạnh, khiến cho toàn bộ nhân viên của Mercedes Benz đều câm như hến.



Hạ Nhật Ninh rất ít khi tức giận.



Nhưng mà một khi hắn tức giận rồi, thì có ai dám dập tắt lủa giận chứ!



Bây giờ, toàn bộ tràng khí của Hạ Nhật Ninh đều đã khai hỏa, đôi mắt phượng lạnh như băng, giống như tử thần Tu La vậy.



Có mấy người nhân viên nhát gan nên tay chân run bần bật đến nỗi suýt thì quỳ xuống!



Chỉ một lát sau, giám đốc đại diện cho Mercesdes ở Nghệ An lau mồ hôi chạy đến: “Thì ra là Tổng giám đốc Hạ đến, tôi đúng là đáng chết, những nhân viên cấp dưới không thể chắm sóc tốt cho Tổng giám đốc Hạ rồi...”



Hạ Nhật Ninh thẳng thừng ngắt lời ông ta, hắn nói thẳng vào vấn đề: “Nghe nói mấy hôm trước, ở đây đã nhập một chiếc siêu xe phiên bản hạn chế trên thế giới từ tổng bộ đúng không?”



Giám đốc đại diện của Mercedes Benz ở Nghệ An đổ mồ hôi lạnh: “Đúng vậy. Chiếc xe đó là loại xe chỉ có bảy chiếc trên thế giới, ở khu vực Việt Nam chỉ có đúng một chiếc mà thôi.”



“Được. Vợ của tôi còn thiếu một chiếc siêu xe, lấy chiếc đấy đi.” Hạ Nhật Ninh khí phách ngời ngời nói: “Trợ lý của tôi sẽ lập tức chuyển khoản cho ông, xin hỏi hôm nào thì có thể nhận xe?”



Giám đốc đại diện Mercedes Benz ở Nghệ An đúng là muốn quỳ lạy Hạ Nhật Ninh!



Chiếc xe này không thể bán!



Nhưng mà Tổng giám đốc Hạ đã lên tiếng rồi thì hắn dám không bán à?



Có phải không muốn sống ở Nghệ An nữa rồi không?



Chỉ cần Hạ Nhật Ninh chỉ tay một cái thì mức tiêu thụ của Mercedes Benz ở Việt Nam cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng!



Huống chi là chi nhánh Nghệ An!



Thẩm Thất kinh hãi nhìn Hạ Nhật Ninh.



Đây là tình huống gì vậy?



Cô không hề muốn Hạ Nhật Ninh mua xe cho!



Hạ Nhật Ninh cúi đầu nhìn Thẩm Thất, ngón tay dùng sức nhè nhẹ: “Em là vợ của Hạ Nhật Ninh này nên em xứng với những chiếc xe đua phiên bản giới hạn tốt nhất.”



Câu nói này vừa bật ra khỏi miệng của Hạ Nhật Ninh thì toàn bộ người ở chỗ này đều hít phải một luồng khí lạnh trong nháy mắt.



Những cô gái muốn leo lên vị trí giàu sang phú quý đều quay lại nhìn Thẩm Thất lần nữa, sự thèm muốn trong ánh mắt họ thật sự có thể che lấp của Thẩm Thất.



May mắn đến mức nào thì mới có thể lấy được Tổng giám đốc Hạ Nhật Ninh của tập đoàn Hạ thị chứ?



Chắc là có khói xanh bốc lên từ phần mội tổ tiên nên mới được Tổng giám đốc Hạ bảo vệ như thế chứ?



Thẩm Thất há miệng: “Nhật Ninh, thực sự là em không cần...”