Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1280 :

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Lâu dần, Văn Gian Thanh và Hạ Thẩm Châu vừa bệnh, Thẩm Hà liền bỏ lại tất cả mọi chuyện trên tay, đi chăm sóc hai người họ cả ngày.



Dần dần, hai nhóc quậy này, sự ỷ lại và tình cảm của hai đứa đối với Thẩm Hà trở nên rất đặc biệt.



Đây chính là lý do tại sao người của cả thế giới không quản nổi Văn Gian Thanh và Hạ Thẩm Châu, chỉ có mỗi mình Thẩm Hà có thể quản được.



Đây là chị ruột!



Tư Nhiên và Joel không cần biết nói gì, Văn Gian Thanh đều dám phản bác.



Nhưng Thẩm Hà vừa vỗ bàn, Văn Gian Thanh liền nhận thua.



Chị ruột chính là thái hậu lạnh giá!



Vy Vy thấy Văn Gian Thanh phát sốt, kêu lấy tên Thẩm Hà, không kiềm được đem tình hình nói với Joel.



Joel liền nói với Thẩm Hà.



Thẩm Hà vừa nghe Văn Gian Thanh phát sốt, liền không nói hai lời, cùng Joel đi sang.



Thẩm Hà vừa vào cửa, liền thấy Văn Gian Thanh nằm trên ghế sofa, trên mặt có sự đỏ ửng khác thường.



Trái tim Thẩm Hà bổng chốc bị giật mạnh, khóe mắt liền đỏ ửng: “Tên nhóc xấu xa này, sao không biết tự chăm sóc tốt cho mình chứ? Bị bệnh như thế, để mẹ nuôi biết được, phải đau lòng đến mức nào?”



Thẩm Hà nói xong, liền xắn tay áo, hỏi Vy Vy lấy nước đá, cuộn lấy khăn lông tự mình trườm lạnh cho Văn Gian Thanh.



Joel bên cạnh cũng xắn tay áo giúp Văn Gian Thanh cởi áo ra, lộ ra cánh tay.



Thẩm Hà từng chút một mà trườm lạnh cho Văn Gian Thanh, thấp giọng hỏi: “Khi nào thì sốt?”



“Sáng sớm hôm nay.” Vy Vy trả lời nói.



Vy Vy không kiềm được mà lén nhìn mặt nghiêng của Thẩm Hà.



Thì ra chị của khách hàng lại đẹp như thế!
Chân mày Thẩm Hà khẽ giãn, nhẹ giọng nói: “Mong rằng như vậy!”



Chờ sau khi Văn Gian Thanh ngủ say, Thẩm Hà mới thấy Vy Vy đứng bên cạnh không nói chuyện.



Thẩm Hà âm thầm gật đầu, cô gái này không tệ.



Tuy rằng chỉ là nhiệm vụ, nhưng làm đến mức không kiêu không vội, có chừng mực.



Rất khó có được.



Khó trách anh Joel giới thiệu cô ấy làm nhiệm vụ này.



“Cậu đến đây một chút.” Thẩm Hà gật đầu nói với Vy Vy: “Tớ có chuyện muốn nói với cậu.’



Vy Vy nghe lời mà cùng Thẩm Hà rời khỏi căn phòng, đến tiệm cà phê ngoài ka.



Thẩm Hà kêu hai ly cà phê, vào thẳng vấn đề nói: “Hôm nay thật sự cám ơn cậu. Tớ biết cậu xuất hiện ở đây vì làm nhiệm vụ, nhưng cậu làm rất tốt.”



Nói xong, Thẩm Hà từ trong túi lấy ra một phong bì, đưa cho Vy Vy: “Cậu làm nhiệm vụ chẳng qua cũng là vì tiền. Khoản tiểng này cậu nhận lấy.”



“Đây không thích hợp lắm?’ Vy Vy không động khoản tiền này: “Tớ đã lấy tiền đáng có của tớ, tớ đảm bảo sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tuyệt không dây dưa, tuyệt không trèo cao quyền quý. Điểm này xin cậu yến tâm.”



“Tớ ngược lại không sợ chuyện này.” Thẩm Hà cười nói: “Nếu cả chút nhìn người cũng không có, tớ cũng thực quá uổng phí làm đại tiểu thư Hạ gia. Tiền này, đây là tiền khen thưởng thêm cho cậu. Cũng xem như là khoản tiền dự bị. Nếu em trai tớ có xảy ra chuyện đột xuất gì, khoản tiền này nói không chừng có thể cứu mạng. Tớ tuy rằng không tính quản chuyện này để em ấy tiếp tục chịu khổ chịu cực. Nhưng nếu như thật sự có nguy hiểm, tớ không thể nói không quản là không quản. Nói cho cùng, chuyện này cũng cần tuần tự mà tiến hành.”



Vy Vy gật đầu: “Tớ hiểu ý của cậu rồi. Tiền này tớ nhận lấy. Khi nhiệm vụ hoàn thành, nếu không có dùng tới, tớ sẽ trả lại toàn bộ.”



Thẩm Hà hài lòng gật đầu.



Thật sự là đứa trẻ hiểu chuyện.



Cô ấy chỉ lớn hơn Văn Thanh một tuổi, lại chửng trạc hơn nhiều so với người cùng chan lứa.



Xem ra lại là một đứa trẻ số nhiều trông gai!