Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1291 :
Ngày đăng: 13:46 30/04/20
Văn Gian Thanh xoay đầu nhìn về phía phòng ngủ, mở miệng nói: “Ra đi, cũng đến lúc phải xuất hiện rồi!”
Một giây sau, cánh cửa phòng ngủ được mở ra.
Vệ Cương đi từ trong căn phòng đó ra ngoài.
Đôi mắt của Tranh Tranh được mở ra rất to.
Cô khó lòng tin được những thứ đang ở trước mặt cô, suốt nửa ngày vẫn không hoàn hồn lại được, cô há to miệng ra, không cách nào thu hồi về được nữa!
Sao Vệ Cương lại ở đây?
Hôm nay không phải anh ta đã về nhà rồi sao?
Không phải anh ta nói sẽ về nhà kể cho người nhà biết mối quan hệ của họ sao?
Không phải anh ta sẽ quay về nhà chuẩn bị món quà cầu hôn hay sao?
Tại sao vậy?
Tại sao anh ta lại ở đây?
Đầu óc Tranh Tranh trống rỗng, cô đã mất đi khả năng tư duy rồi.
Những món đồ trong tay cô, rơi bịch xuống mặt đất, mà cô vẫn không hề phát hiện.
Vệ Cương đứng trước mặt Văn Gian Thanh một cách nghiêm túc, hắn cúi đầu lễ phép mở miệng: “Văn thiếu gia!”
Văn Gian Thanh gật đầu, không hề nói gì cả, chỉ đứng dậy và xoay người rời khỏi.
Không thể tàn nhẫn như vậy được!
Tranh Tranh chợt ngồi xuống chiếc ghế sô-pha, suốt nửa ngày vẫn không hoàn hồn lại được.
Trần Thương Hải tiếp tục mở miệng nói: “Người thuê tôi diễn kịch tên là Tư Nhiên. Có lẽ cô còn cảm thấy rất lạ lẫm với cái tên này, nhưng khi tôi nhắc đến một gia tộc thì chắc cô sẽ không cảm thấy lạ lẫm nữa. Đó chính là Mai Gia, đúng vậy, anh ấy chính là tổng tài của nhà họ Mai, anh đã đến nhậm chức tổng tài lúc mười tám tuổi, bây giờ anh ta đã là chủ tịch của một công ty đã lên sàn chứng khoán đồng thời cũng là chủ tịch của nhà họ Mai. Người đó chắc cô cũng đã từng gặp qua, anh ta đã từng đến khách sạn tìm Văn thiếu gia.”
Đôi mắt của Tranh Tranh mở to hơn nữa.
Tư Nhiên sao?
Trong đầu của cô ấy lập tức lóe lên một bóng dáng lạnh lùng của một người đàn ông.
Cô ta đã từng cướp lấy điếu thuốc trong tay anh ta nữa...
Trời ơi! Người đàn ông đó sao lại là tổng tài của hai tập đoàn công ty lớn như vậy chứ?
Sao lại có thể như vậy?
Trái tim của Tranh Tranh, đột nhiên đập mạnh liên hồi!
“Nếu những điều này cô còn chưa có ấn tượng, thì hai người họ còn có một thân phận càng hiển hách hơn nữa. Dù cô không hề quan tâm đến mảng tài chính, nhưng chắc cô cũng phải quan tâm đến mảng showbiz chứ? Công chúa quốc dân Hạ Thẩm Hà, và tập đoàn Hạ Thị cô phải biết chứ? Văn Gian Thanh gọi chủ tịch của tập đoàn Hạ Thị hiện nay - Hạ Nhật Ninh là cha nuôi, chị gái của anh ấy chính là công chúa quốc dân - Hạ Thẩm Hà. Cha ruột của anh ấy là Văn Nhất Phi, một quý tộc có một phần tư dòng máu Anh Quốc, mẹ của anh ấy chính là nhà thiết kế và tay quyền anh hàng đầu trong nước. Được rồi, nếu cô còn không biết đến những điều này, thì chắc cô cũng biết nữ thần truyền kỳ Thẩm Thất chứ? Thẩm Thất là chị em kết nghĩa của mẹ ruột Văn Gian Thanh... Cũng có nghĩa là, sau lưng của Văn Gian Thanh, không những chỉ là một gia tộc nhà họ Văn, mà còn có mười mấy cái gia tộc đang chống lưng cho anh ta.” Lời nói của Trần Thương Hải, cứ như một bạt tay vậy, tát trên mặt Tranh Tranh một cách mạnh bạo.
Đau đớn biết chừng nào!
Đau rát khắp mặt!
“Cho nên, bây giờ thì cô đã hiểu chưa? Sự xuất hiện của tôi, chỉ là một nước cờ mà thôi. Nếu cô có thể kiên trì quen nhau với Văn Gian Thanh., dù cô có thể chịu đựng được nghèo khó một thời gian, thì có lẽ cô cũng sẽ có cơ hội gả vào hào môn. Thế nhưng, cô...” Trần Thương Hải cười chế giễu Tranh Tranh: “Tôi chỉ thể hiện cho cô thấy khoảng khắc trong wechat của tôi thôi, thì cô đã chủ động cắn câu rồi. Đúng rồi, tôi quên chưa nói cho cô biết, cái nick đó thật sự không của tôi sở hữu, mà là nick của người khác. Cho nên sau này cô cũng đừng tìm tôi nữa, cô sẽ không tìm được tôi đâu!”