Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1314 :

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Hạ Nhật Ninh bất đắc dĩ nói: “Ừ ừ ừ, bà xã đại nhân dạy dỗ chí phải! Anh sẽ nói với mấy người Sùng Minh, Sùng Minh cũng không phải là Sùng Minh của quá khứ nữa, bây giờ anh ấy bình dân lắm!”



Lúc này Thẩm Thất mới yên tâm, nói: “Vậy thì tốt rồi. A, đúng rồi, nghe nói đứa bé mà Tiểu Hà nhặt đã từ nước ngoài về rồi.”



Còn về chuyện để Thẩm Hà nhận đứa bé làm con nuôi hay làm em trai, mọi người ai cũng có ý kiến của mình!



Hết cách rồi, Thẩm Hà chỉ lớn hơn thằng bé mười sáu tuổi.



Gọi dì cũng được, gọi chị cũng được.



Đúng vào độ tuổi dở dang không cao không thấp.



Nhưng càng về sau, mọi người lại nghĩ nên để đứa bé này gọi là chị!



Như vậy thì sẽ không khiến đứa bé này nghĩ tới thân phân phiền lòng của nó.



Vì vậy, sau khi trở về từ nước ngoài, Thẩm Tùng Tân chính thức gọi Thẩm Hà là chị.



Thẩm Hà đã nhận được tin từ trước, nên sắp xếp đi đón Thẩm Tùng Tân về.



Việc đưa Thẩm Tùng Tân ra nước ngoài tiến hành trị liệu tâm lí vẫn có kết quả rất tốt.



Trải qua bác sĩ khám và điều trị, Thẩm Tùng Tân thành lập lại một thế giới quan mới, mặc dù rất ít nói, nhưng vẫn có thể trao đổi, nói chuyện với người lạ.



Thẩm Hà cứ thế dựa đầu vào đầu xe, ôm cánh tay chờ Thẩm Tùng Tân xuống máy bay.



Thẩm Tùng Tân được vệ sĩ bao quanh, từ xa đã nhìn thấy Thẩm Hà dựa vào xe ở một khu trống vắng, nổi bật như vậy, ấm áp như vậy.



Ánh mắt của Thẩm Hà lập tức đỏ lên.



Cảnh tượng này khắc sâu vào trong đầu của Thẩm Tùng Tân, không thể nào xóa nhòa được.



Thậm chí là mười mấy năm, thậm chí là mấy chục năm đều vẫn rõ ràng như thế, càng lâu lại càng rõ.



Bóng dáng đó, đại diện cho cảm giác sở hữu và cảm giác an toàn.



Cảm giác chưa từng có.



Thấy Thẩm Tùng Tân xuống máy bay, Thẩm Hà lập tức cười đứng lên khỏi đầu xe, từ từ ngồi xổm xuống.
Vì vậy Gia Cát Du Du vẫn luôn giả vờ là chưa từng kết hôn.



Nếu chưa kết hôn, thì đương nhiên không thể có con được.



Vậy nên, Gia Cát Du Du không thể gặp con trai mình được nữa.



Đương nhiên, trước kia cô ta cũng chẳng mấy khi gặp con trai mình.



Đừng nói là bây giờ.



Gia Cát Du Du viết trong thư, cô ta cho đứa bé này cho Thẩm Hà, cả đời này cũng sẽ không trở lại nhận con nữa.



Sau khi đọc bức thư xong, Thẩm Hà lập tức gọi một cuộc điện thoại: “Điều tra xem gần đây Gia Cát Du Du làm gì.”



Chỉ một lát liền có tin tức được gửi tới, điều tra hết mọi chuyện của Gia Cát Du Du không để sót gì cả, thuận tiện cũng tra luôn cả đại gia mà Gia Cát Du Du leo lên được.



Vừa xem xong, Thẩm Hà lại cười lên.



Xem ra lần này Gia Cát Du Du lại nhìn nhầm rồi.



Cộng hết toàn bộ tài sản của cái người được gọi là đại gia này vào cũng chỉ tầm mấy chục tỷ mà thôi.



Mấy chục tỷ, có tư cách gì mà được xưng là đại gia?



Chỉ đủ cơm no áo ấm mà thôi.



Một căn nhà đã mấy chục tỷ rồi, cho dù sống ở một vùng quê, trừ tiền nhà, trừ tiền xe, có thể còn bao nhiêu tiền chứ?



Cũng không biết người đàn ông này đã lừa Gia Cát Du Du thế nào để chiếm được cô ta.



Dù có thể nào, thì cũng chẳng sao.



Thẩm Tùng Tân đã khôi phục, không khác gì người thường, tuyệt đối Thẩm Hà sẽ không để Thẩm Tùng Tân rơi vào trong cái hố lửa đó một lần nữa.



Để cho Gia Cát Du Du tự sinh tự diệt vậy!



Dù sao những gì nên khuyên cô đều đã khuyên rồi, cô ta không nghe thì phải chấp nhận thôi!