Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1316 :

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Một người có thể coi người nhà của mình thành người nhà mình, làm sao có có thể không làm cho người khác yêu thích được.



Huống chi Tiểu Cát và Tư Nhiên lại là người một nhà, chuyện này cũng không phải chỉ là một hai năm.



Tư Nhiên và Tư Y Cẩm đều cọi trọng chuyện này. Bây giờ ngày càng được yêu thích hơn rồi



Thẩm Hà với một số thành viên khác của nhóm trao đổi, qua đêm trong một khách sạn mang phong cách trang viên tương đối cao cấp



Toàn bộ khách sạn chính là một trang viên,với bai đỗ xe rất rộng, sân chơi golf thậm trí là có cả một sân bay thu nhỏ, hồ nước nóng, bể bơi và một số dịch vụ khác.



Ở trong khách sạn này có cảm giác như đang ở trong một căn biệt thự nhỏ. Nên phí dịch vụ của khách sạn này cũng tương đối cao, một đêm ít nhất cũng phải mất vài chục triệu. Khoản phí này bình thường vốn là do Thẩm Hà chịu trách nhiệm thanh toán.



Nhưng hôm nay đến khi Thẩm Hà đi thanh toán thì đã có một tài khoản khác đã thanh toán rồi.



Cả đoàn đều rất kinh ngạc. lần này ra ngoài mọi thừ đều rất đơn giản, nhưng làm việc cao độ như thế này thì chưa bao giờ có. Vì thế đến tận nửa đêm mọi người không ai ngủ được, một phần là do chênh lệch múi giờ, một phần là do quá kích động.



Thẩm Hà cũng không ngủ được, một mình ngồi trên chiêc ghế dây, nhẹ nhàng đung đưa, một lần rồi lại một lần cứ thế lặp đi lặp lại giống như tiết tấu của nhịp đập trái tim vậy, nhưng lại chẳng mang ý nghĩa gì cả.



Đang chìm đắm trong suy nghĩ Thẩm Hà cảm thấy như có người đứng sau lưng mình, theo phản xạ cô định quay người lại nhìn, nhưng chưa kịp xoay người thì cô đã cảm nhận được hơi thở quen thuộc.Cô nhẹ nhàng nhắm mắt lại, để người đó giúp cô nhẹ nhàng đẩy chiếc ghế dây.



Hai con người, chẳng ai cần nói lời nào, một người đẩy, một người hưởng thụ.



Qua một lúc lâu sau, thẩm hà mới chạm chân xuống đất, chậm rãi nói: “Anh, vẫn tốt chứ”



“Không đựợc tốt lắm, nhưng cũng không phải là không tốt” Joel thấp giọng trả lời: “Tiểu Hà, em vẫn tốt chứ”




Lúc người phụ nữ nói họ không tức giận, thì cậu cũng đừng bao giờ tin họ thực sự đang không tức giận.



Ví dụ như lúc này.



Joel vội vàng giơ tay lên thề với trời: “Món quà mà Fanny tặng anh anh đã tặng cho vệ sĩ của anh. Một thứ anh cũng không giữ lại, anh chỉ giữ lại quà mà Tiểu Hà tặng cho anh thôi!”



Thẩm Hà tinh quái nhìn chằm chằm vào Joel, cô cứ nhìn như thế một lúc lâu mới cười hihi nói: “Được rồi, anh đừng thề nữa, em cũng chắng có ý gì, em luôn tin anh.”



Nghe Thẩm Hà nói như thế Joel mới thở phào một hơi.



Mẹ ơi! Bạn gái lúc tức giận, thực sự là doa chết con mà!



Thẩm Hà lại kéo tay Joel nói: “Đó là tất cả những chuyện em biết, những chuyện còn lại anh giúp em bổ sung nhé.”



Joel bậy giờ mới thu lại biểu cảm trên khuôn mặt, nghiêm túc nói “Những điều em biết thực ra cũng là tất cả tình hình của cô ta bây giờ rồi. Chuyện anh biết cũng không nhiều hơn em là bao. Thực ra anh và cô ta rất ít khi tiếp xúc với nhau, mỗi lần gặp mặt cũng chỉ chào hỏi một hai câu rồi rời đi. Em cũng viết đó, bọn anh gọi là gặp mặt nhưng ở xung quanh cũng có rất nhiều người, vì thế có thể nói được gì đây?”



Thẩm Hà nghĩ một chút thấy cũng đúng. Bọn họ gặp mặt chắc chắn đều là trong những hoạt động quảng cáo. Đã là hoạt động quảng cáo thì xung quanh chắc chắn sẽ có rất nhiều người.



Nhiều người như thế cho dù Fanny muốn làm gì cũng không được.



Lúc này Thẩm Hà mới vui vẻ hoà nhã nói: “Thông tin của anh cũng nhanh thật đó, biết em qua đêm ở đây lại còn giúp em trả tiền phòng”



Joel kinh ngạc nói: “Anh không có giúp em trả tiền phòng mà!”