Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1335 :

Ngày đăng: 13:47 30/04/20


Cung Tử Á đột nhiên phát hiện một vấn đề



Cô ấy chỉ nhìn thấy mặt chăm chỉ tiết kiệm và cố gặng của Tống Đại Hải, nhưng lại lơ là tam quan của hai người.



Đúng là cô ấy xuất thân từ gia đình nghèo khó, cũng đúng là cô ấy không chê người nghèo, cũng đúng là cô ấy không ngại phải xem mắt để tìm người thích hợp.



Thế nhưng, không có nghĩa là, tam quan của cô ấy với đối phương là giống nhau.



Họ chỉ đi chơi cùng nhau mấy ngày nay thôi, Tống Đại Hải củng rất dịu dàng chu đáo, cũng nói năng lịch sự ngọt ngào, nói tóm lại, tổng điểm vẫn trên trung bình.



Nhưng mà, họ vẫn chưa từng nói gì về tam quan của họ, tiến hành hiểu biết nhau sâu hơn.



Thế nhưng, chuyện xảy ra lúc này, đã tạo nên một cái kết trong lòng của Cung Tử Á.



Cô ấy cảm thấy, cô ấy cần phải trò chuyện đàng hoàng với Tống Đại Hải một lần.



Việc đã như vậy, nên Cung Tử Á cũng không vội quay về nữa.



Cô ấy muốn nói chuyện với Tống Tiến Hải.



Chắc có lẽ là do có suy nghĩ này, nên cảm xúc vui vẻ bữa sáng ngày hôm đó đã giảm xuống mấy phân, Cung Tử Á cũng bình tĩnh hơn.



Tống Đại Hải thấy Cung Tử Á cũng không có ý muốn phản đối anh, nên trên mặt anh ta lại tăng thêm một chút vui mừng.



Đừng tưởng Tống Đại Hải du học ở nước ngoài bấy lâu nay, nhưng thật ra sâu tận xương tuỷ của anh, vẫn là một người đàn ông truyền thống.



Đó chính là, ở cái nhà này, đàn ông quyết định hết tất cả.



Đàn ông là trời phụ nữ là đất.
Khuôn mặt Tống Đại Hải càng mừng rỡ hơn.



Nói như vậy, nghĩa là trong nhà của Cung Tử Á không hề có chút gánh nặng nào, nên tiền lương của Cung Tử Á có thể hoàn toàn nằm trong tay của anh ư?



“Cho nên, em không hiểu tiết kiệm tiền có ý nghĩa gì.” Cung Tử Á tiếp tục nói: “Chẳng lẽ chúng ta không thể hưởng thụ cuộc sống cho thoải mái được sao?”



“Nhưng cũng không thể tiêu tiền hoang phí như vậy! Sau này khi anh về nước tìm việc làm thì cũng phải tốn tiền, số tiền về hưu ít ỏi của mẹ anh, cũng không đủ.” Tống Đại Hải thốt ra: “Lỡ như anh cần thi viên chức nhà nước, thì cũng cần phải tốn tiền. Chẳng lẽ em không nên tiết kiệm chút tiền sao?”



Cung Tử Á đơ người ra.



Cô thật sự không ngờ, Tống Tiến Hải vừa mới quen biết cô mấy ngày lại có thể nói ra được những lời này.



Hình như họ vẫn chưa là vợ chồng mà?



Mà anh ta đã bắt đầu tính toán về tiền bạc của cô ấy rồi sao?



Cung Tử Á nhịn không nổi nữa bèn nhắc nhở anh ta: “Em nhớ những chi phí ở đây của anh đều do anh tự đi làm kiếm được.”



“Đúng vậy.” Tống Đại Hải rất tự hào và đắc ý nói: “Nhưng sau khi chúng ta kết hôn, thì thu nhập của em cũng sẽ trở thành tài sản chung của vợ chồng chúng ta rồi không phải sao? Anh thân là người đàn ông trong gia đình, thì đương nhiên phải quản lý thẻ lương của em chứ!”



“Hả?” Cung Tử Á bất chợt kêu lên: “Em không có nói, em đồng ý cho anh quản lý thẻ lương của em mà.”



Tống Đại Hải chợt có chút không vui: “Từ xưa đến nay, đều là đàn ông quản lý gia đình. Nhất là em cứ tiêu tiền hoang phí như vậy, nếu anh không quản thẻ lương của em, thì bao nhiêu tiền cũng sẽ bị em tiêu hết!”



Cung Tử Á bất lực ôm lấy trán của mình nói: “Ờ, cái đó, em nhắc anh là, chúng ta còn chưa kết hôn. Vấn đề này có chút xa xôi rồi.”



“Không xa đâu!” Chúng ta đã vui chơi cùng nhau nhiều ngày như vậy, anh rất hài lòng với em. Em cũng rất hài lòng với anh. Chúng ta có thể về nước kết hôn bất cứ lúc nào!” Tống Đại Hải trả lời theo lẽ đương nhiên: “Nếu em đã lấy anh, thì đương nhiên phải làm theo quy tắc của nhà anh. Em cũng biết đó, nhà anh chỉ có một mình anh, mẹ anh đã khó khăn nuôi anh khôn lớn, cho nên em phải hiếu thảo với bà. Chúng ta đều là dân thường, cũng không có nhiều tiền, cho nên phải tiết kiệm sống qua ngày. Em đã có thói quen tiêu tiền hoang phí rồi, cho nên, anh cũng vì muốn tốt cho em, nên mới nói như vậy.”