Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1377 :
Ngày đăng: 13:47 30/04/20
Địa điểm kinh doanh của nhà hàng này là ở nơi phồn hoa của tỉnh, xây dựng một hồ hoa sen.
Hơn nữa hồ hoa sen này không phải ở tầng trệt.
Mà là ở trên tầng thượng của tòa nhà.
Một tầng lầu lớn như vậy, toàn bộ đều trồng hoa sen. Đầm hoa sen có bố cục hình bát quái, ở giữa có các đường đi nối nhau.
Bất cứ đâu cũng nhìn thấy những bàn ăn lớn nhỏ, mỗi một bàn ăn đều để ở vị trí và góc độ thích hợp ngắm hoa nhất.
Cho nên, nhà hàng này chính là dựa vào cảm nhận độc đáo và tò mò của mọi người, mà thúc đẩy kinh doanh, nhận được sự yêu thích của mọi người.
Không cần biết là họa sĩ nhà văn trẻ, hai các đôi tình nhân, hay là gia đình nghỉ lễ, hay là bạn bè thân thiết tụ họp, đều thích đến đây ăn.
Không chỉ có thể ở một cự ly gần thưởng thức hoa sen, ăn củ sen ở trong đầm sen, còn có thể thưởng thức ca múa văn nghệ.
Phải biết rằng, thời gian của các nam nữ thành phố lớn đều rất súc tích, muốn đi chơi, phải có thời gian và tiền. Bây giờ trên đường kẹt xe như vậy, ra ngoài cũng không biết là kẹt xe tới cỡ nào nữa.
Hơn nữa ở bên ngoài nơi có thể thưởng thức hoa sen lớn như vậy, đa số đều là khu ngắm cảnh.
Chỉ cần là khu ngắm cảnh, thì đồ ăn căn bản là không ngon.
Cho nên, mọi người thường mang theo cảm giác tiếc nuối.
Còn nhà hàng này thì bù đắp tiếc nuối cho mọi người.
Cho dù công việc có bận rộn tới đâu, cũng có thể đến đây thưởng thức đầm hoa sen hơn ngàn mét vuông, cũng có thể cùng bạn bè uống vài ly rượu, hay cùng đồng nghiệp thư giãn trong hương hoa sen ở đây.
Cứ cho là hoa sen ở đây là do người gây giống và trồng thì có sao chứ?
Chỉ cần vui tai vui mắt, cơ thể thoải mái là được rồi.
Cho nên, nhà hàng này, rất ít khi còn bàn trống.
Muốn đến đây dùng bữa, cũng đều phải đặt trước.
Mọi người quyết định đi Ngẫu Đình ăn tối, các vị sĩ lập tức đi đặt chỗ.
Hạ Thẩm Châu lập tức lên tiếng:” Mọi người nghỉ ngơi trước, mình ra ngoài đi dạo.”
Những người khác vẫy vẫy tay, Hạ Thẩm Châu liền đi ra ngoài.
Lần này, hai người vệ sĩ cùng Hạ Thẩm Châu ra ngoài đi dạo.
Phải nói là nhà hàng này thật sự rất lớn.
Hơn ngàn mét vuông đều làm hồ hoa sen, không phải nói ông chủ ở đây thực sự là người có tiền.
Nhưng mà hiệu quả có thể thấy rõ.
Cứ nhìn khách ngồi chật chỗ là biết ông chủ ở đây kiếm lời không nhỏ.
Đang đi dạo, Hạ Thẩm Châu nghe được từ xa có người đang nói chuyện với giám đốc:” Giám đốc, chúng tôi đã đặt chỗ trước rồi, tại sao ông lại nói không còn chỗ chứ?”
Giám đốc trả lời:” Mọi người chỉ đặt trước, nhưng mà cũng phải xếp hàng chờ! Đặt trước ở chỗ chúng tôi đều phải nhận được số bàn chúng tôi trả lời lại, lúc đó mới tính là đặt bàn thành công.”
Hạ Thẩm Châu nghe giọng nói này rất quen, liền quay đầu nhìn về phía đó.
Vừa nhìn thấy, Hạ Thẩm Châu liền mỉm cười.
Đây chính là duyên phận!
Người con gái bên đó không phải ai khác, chính là Ngu Vũ Mạc cô gái vừa nãy tranh gà rán với cậu.
Ngu Vũ Mạc đứng cùng một vài bạn nữ, nhìn thấy nhà hàng chật ních chỗ ngồi, khuôn mặt lập tức nuối tiếc.
Bọn họ sớm đã nghe nói nhà hàng này rất nổi tiếng, vì vậy gom góp tiền rất lâu, muốn đi thưởng thức một lần.
Kết quả là, vẫn chưa đặt được chỗ.
Bây giờ họ chỉ có thể ngồi ở đây đợi, đợi cho người khách khác đi rồi, họ mới có thể vào ăn.
Hạ Thẩm Châu cũng không có ý định qua chào hỏi Ngu Vũ Mạc, liền quay người rời đi. Đột nhiên Ngu Vũ Mạc nhìn thấy cậu, lập tức gọi lại:” Nè, cậu đợi chút!”