Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1397 :

Ngày đăng: 13:47 30/04/20


Ngày hôm qua chỉ có một mình Ngu Vũ Mặc bị mù mắt thôi, nhưng tại sao hôm nay những cô gái trong toàn trường đều bị mù mắt hết vậy?



Tên tiểu tử đó có chỗ nào đẹp trai chứ?



Chỉ có khuôn mặt hơi đẹp, thân hình hơi cao ráo thôi mà?



Hừ, thời đại này, chỉ có khuôn mặt đẹp thì có ích gì chứ?



Phải là gia đình có tiền có quan hệ mới được!



Hừ, bọn con gái đó đúng là bị mù hết rồi!



Lúc này, Hạ Thẩm Châu và những tên con trai đó bắt đầu vào trận.



Trái bóng cứ không ngừng biến đổi các kiểu trong tích tắc trong bàn tay của họ, cứ như có phép thuật vậy.



Khi đến lượt Hạ Thẩm Châu, dường như trên người anh có thể phát sáng vậy, quả thật là đẹp trai đến nỗi long trời lở đất!



Vốn dĩ khuôn mặt của anh đã bảnh bao hết cỡ rồi, đã trở thành tâm điểm thảo luận của tất cả các cô gái trong trường.



Bây giờ nhìn thấy biểu diễn bóng rổ đường phố oai phong như vậy, quả thật khiến người khác không la hét cũng không được mà.



Vì thế, nguyên cái sân thể dục, đều là tiếng la hét và hoan hô của bọn con gái.




Bốp!



Trái bóng bị đá về lại, đúng lúc trúng đầu của một người



Rầm!



Tên xui xẻo đó bị ngã sóng soài xuống mặt đất ngay.



Một giây sau, đã có người hét lên: “Đặng Khắc Kỳ, mũi của cậu bị chảy máu rồi! Người đâu! Người đâu rồi! Hạ Thẩm Châu đánh người nè!”



Lần này, tất cả mọi người trong sân đều yên lặng, đồng thời nhìn về phía Đặng Khắc Kỳ.



Chỉ nhìn thấy Đặng Khắc Kỳ máu me khắp mặt bò dậy từ mặt đất, anh ta giơ tay lau đi máu tươi trên mặt, cúi đầu nhìn một cái, sau đó đau đớn kêu lên: “Hạ Thẩm Châu, ý của mày là ý gì? Mày muốn giết người sao? Tao phải đi kiện mày với thầy hiệu trưởng!”



Hai người bạn cùng phòng của Đặng Khắc Kỳ cùng hùa theo: “Đúng vậy đúng vậy! Ỷ mày học giỏi thì có thể ăn hiếp người khác hả? Còn có kỷ cương nữa hay không?”



Ngu Vũ Mặc nhìn thấy rất rõ tình hình lúc này, cô đột nhiên đứng ra, giải thích giùm Hạ Thẩm Châu: “Cậu đừng có bôi bác người khác! Rõ ràng là cậu chơi xấu, cố tình ném trái bóng rổ qua đánh người! Bạn Hạ Thẩm Châu chỉ ném trái bóng trả về cho các cậu thôi, sao cậu lại còn ở đây vu oan cho người khác nữa? Đúng là đốt nhà mà còn la làng mà!”



Những bạn xung quanh cũng trả lời: “Đúng vậy đúng vậy! Chúng tớ đang ở đây xem họ chơi bóng, cậu ấy dù có tài giỏi cỡ nào, thì cũng đâu thể nào biết thuật phân thân, vừa chơi cầu vừa chạy qua ăn hiếp cậu được? Bộ cậu tưởng cậu ấy là Naruto sao? Còn biết thuật phân thân nữa, hứ!”



“Cậu ấy chỉ tức giận Vũ Mặc không đoái hoài đến cậu ta thôi mà, rồi Vũ Mặc lại là bạn cùng bàn với Hạ Thẩm Châu nữa? Ghen tức chứ gì!”