Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1401 :

Ngày đăng: 13:48 30/04/20


Trước mắt Trịnh Khắc Kỳ liền sáng lên, kích động mà liền vỗ ngực bạn học nói: “Cách hay! Trong nhà của Ngu Vũ Mặc không phải là giàu có lắm, họ để Ngu Vũ Mặc cố gắng học hành, chính là để cậu ấy sau này có một tương lai tốt! Nếu để người nhà cậu ấy biết được, cậu ấy tuy nhiên cùng một đứa đi xe buýt nghèo nàn bên nhau, chắc chắn trăm phần trăm sẽ ngăn cản! Đến lúc đó... a hahahaha... chủ ý này hay, về sau tớ mời các cậu ăn cơm!”



Trịnh Khắc Kỳ nói xong câu này, liền vui vẻ rời khỏi.



Hạ Thẩm Châu và Ngu Vũ Mặc về đến lớp học, ánh mắt các bạn học nhìn họ đều trở nên khác hẳn.



Mấy người con gái có quan hệ tốt với Ngu Vũ Mặc liền bật cười hì hì với Ngu Vũ Mặc.



Ngu Vũ Mặc rất thông minh, liền hiểu ra ý cười của mọi người.



Ngu Vũ Mặc không kiềm được mà quay đầu nhìn Hạ Thẩm Châu.



Hạ Thẩm Châu với vẻ thản nhiên, hình như không có bất kỳ khác thường nào cả.



Ánh mắt Ngu Vũ Mặc liền ảm đạm, cô ấy liền hiểu rằng Hạ Thẩm Châu chỉ là xem cô ấy là bạn học cùng bàn, chứ không có cảm giác gì khác cả.



Ngu Vũ Mặc về chỗ ngồi, nói với Hạ Thẩm Châu: “Cậu đừng nghe người khác nói lung tung!”



Hạ Thẩm Châu cười khẽ: “Chuyện không có. Cậu cũng đừng để trong lòng.”



“Ừm.” Ngu Vũ Mặc gật đầu, không nói nữa.



Khi đến tối, giờ tan học, học sinh đều lần lượt rời khỏi lớp học. Ngu Vũ Mặc muốn đi cùng với Hạ Thẩm Châu họ, nhưng chưa kịp mở miệng, ngoài cửa liền có người hét lớn với Ngu Vũ Mặc: “Ngu Vũ Mặc, Trịnh Khắc Kỳ lại ở ngoài cửa đợi cậu!”



Trong lòng Ngu Vũ Mặc liền thấy phiền muộn.
Về đến nhà, Ngu Vũ Mặc vừa thay giày vừa chào hỏi với người trong gia đình: “Con về rồi ạ.”



“Vũ Mạc?” mẹ của Ngu Vũ Mặc nghe giọng của Ngu Vũ Mặc liền kêu lên: “Con đến đây một lát, mẹ muốn nói chuyện với con.”



“Chuyện gì?” mặt Ngu Vũ Mặc đầy sự không hiểu, quay người liền đi qua phòng của mẹ.



Mẹ của Ngu Vũ Mặc ngồi trên giường, với vẻ nghiêm túc nhìn Ngu Vũ Mặc nói: “Con ngồi xuống, mẹ hỏi con chuyện này.”



“Sao thế? Sao lại nghiêm túc như thế?” Ngu Vũ Mặc càng không hiểu, nhưng lại vẫn rất ngoan ngoãn mà ngồi trên ghế đẩu, nhìn mẹ của mình.



“Vũ Mạc, có phải con đang yêu không?” mẹ của Vũ Mạc trực tiếp mở miệng hỏi.



“Mẹ, mẹ nghe đâu ra tin đồn vô căn cứ như thế? Là giáo viên nói với người sao?” Ngu Vũ Mặc liền thẳng lưng, với vẻ không hiểu.



“Thật sự không có?” mẹ của Ngu Vũ Mặc nhìn biểu hiện của con gái, liền thở phào, nghiêm túc nhọc lòng nói: “Không yêu là tốt. Vũ Mạc à, mẹ cũng không phản đối con yêu đương. Chỉ là bây giờ con còn nhỏ, vẫn nên lấy việc học làm trọng. Nếu như điều kiện gia đình của đối phương cũng tốt thì có thể yêu trước, nhưng cũng không được chậm trễ việc học...”



“Mẹ, người nói cái gì thế! Con qua kỳ nghĩ hè là lớp 11 rồi, làm gì có thời gian yêu đương!” Ngu Vũ Mặc không vui nói: “Không biết đứa nào bóc phét mà nói lung tung trước mặt mẹ. Con thì yêu khi nào chứ?”



“Ây ây, Vũ Mạc, đứa Trịnh Khắc Kỳ của trường các con, nghe nói cha cậu ấy là phó giám đốc trung tâm thương mại?” mẹ vủa Vũ Mạc mở miệng nói.



“Đúng thế.” Ngu Vũ Mặc với vẻ không hiểu mà trả lời nói: “Sao thế?”



“Dì út con không phải gần đây đang thất nghiệp sao? Nghe nói trung tâm thương mại đó gần đây đang tuyển người, ta muốn để dì con qua đó thử. Con xem, con có thể nói trước một tiếng với bạn học của con không?” mẹ của Vũ Mạc mở miệng nói: “Vũ Mạc, nhà chúng ta đều là người bình thường, cũng không có bản lĩnh gì. Cho nên mới ép con học hành thật tốt. Chỉ có học hành thật tốt, mới có thể gặp được người trên người. Gặp được người trên nguời mới có thể cải thiện cuộc sống của chúng ta!”