Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1419 :

Ngày đăng: 13:48 30/04/20


Hạ Thẩm Châu nhìn bóng dáng Thẩm Viễn chạy đi khẽ lắc đầu cười.



Đương nhiên cậu không có ác cảm với Ngu Vũ Mặc.



Nhưng thực sự đến mức độ rất thích thì không thể nào.



Từ nhỏ đến lớn cậu đã là một đứa trẻ hết sức lý trí.



Lý trí đến mức Thẩm Duệ và Thẩm Hà đều rất cảm thán, không có việc gì có thể khiến đứa trẻ này đánh mất lý trí.



Cậu yêu tiền, cũng thích kiếm tiền, nhưng cậu không phải nô lệ của tiền tài, cậu thích tiêu tiền cho những người cậu quan tâm nhưng lại không thích tiêu tiền cho bản thân mình.



Tiền cậu kiếm được nhờ đầu tư đền dùng để hiếu kính với ông bà, cha mẹ, anh trai, chị gái và yêu thương các em trai em gái trong nhà.



Cậu rất ít khi mua thứ gì đó cho bản thân, quần áo trên người cậu đều là thiết kế của S.A, đây đều là Thẩm Hà ép cậu nhận lấy.



Cậu có rất ít trang sức.



Cái vòng trên tay cậu là món quà Lưu Nghĩa tặng cậu năm cậu 13 tuổi, cậu đeo đến tận bây giờ. Cũng chính vì coi trọng tình nghĩa này mà tình anh em giữa cậu và Văn Gian Thanh mới chưa từng thay đổi.



Cậu cũng sẽ không chạy theo sản phẩm điện tử đặc biệt hot, điện thoại máy tính của cậu đều là do Thẩm Duệ Thẩm Hà mua cho.



Nếu nói người duy nhất có thể khiến cậu không thể kiểm soát tâm trạng của mình thì đó là Thẩm Hà.



Không còn cách nào khác, nhà có mỗi một cô con gái nên phải chiều thôi.



Cho dù đó là chị gái cũng phải chiều.



Cho nên trừ khi Thẩm Hà xảy ra chuyện nếu không Hạ Thẩm Châu cũng không hoảng loạn mất kiểm soát đâu.



Bây giờ cậu cũng đã 16 tuổi rồi, sau khi đón sinh nhật xong, Thẩm Duệ đã bắt đầu đưa cậu đi tiếp xúc với một số việc trong nhà, còn giao cho cậu hai công ty con để luyện tập.



Cậu tiếp nhận một cách rất thản nhiên, cũng không hỏi tại sao, đối diện với cấp dưới hoàn toàn mới cũng không bảo họ phải trung thành với cậu.




Nhà danh giá.



Đây chính là nhà danh giá.



Có nụ cười khổ xuất hiện trên khóe miệng của Vy Vy nhưng cô lại không nói gì.



Thẩm Mạch kéo Vy Vy cùng nằm xuống, hai người nằm quay mặt vào nhau, hình như ai cũng không ngủ được.



Thẩm Mạch nhìn thấy Vy Vy cũng không ngủ được, không nhịn được hỏi: “Chị Vy Vy, chị cũng không ngủ được sao?”



“Ừ” Vy Vy ừ một tiếng: “Chị không ngủ được.”



“Vậy chị em mình nói chuyện đi.” Thẩm Mạch lập tức trở nên vui vẻ.



“Được.”Vy Vy mỉm cười trả lời.



“Chị Vy Vy, chị học ở nước ngoài một mình sao?” Thẩm Mạch hỏi.



“Đúng vậy.” Vy Vy trả lời.



“Vậy người nhà chị đâu? Đều không có ở đó rồi sao?” Thẩm Mạch buột miệng hỏi.



“Người nhà?” Vy Vy cụp mắt trả lời: “Chị không có nhà nữa.”



“Dạ?” Thẩm Mạch lập tức mở to mắt: “Xin lôi chị Vy Vy!”



“À... Không phải vậy! Không liên quan đến em.” Vy Vy cụp mắt nói: “Chị nói không còn người nhà không phải là bố mẹ chị mất rồi mà là nhà chị không còn nữa. Khi chị còn rất nhỏ, bố mẹ chị đã ly hôn rồi, chị không bao giờ nhìn thấy họ nữa.”



“Dạ? Tại sao ạ?” Thẩm Mạch ngạc nhiên hỏi.



“Mẹ chị là vợ hờ, không được vợ chính thức công nhận.” Vy Vy giải thích: “Bố chị là cậu chủ của gia đình danh giá, ông không dám chống lại bố mẹ. Sau này ông kết hôn, có con của mình liền không bao giờ xuất hiện trước mặt chị nữa. Khi còn nhỏ chị rất nghèo.”