Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1449 :

Ngày đăng: 13:48 30/04/20


Bạn cùng bàn của Thẩm Mạch vẫn muốn ngăn Thẩm Mạch lại.



Quả nhiên, cậu ta vừa đuổi theo vài bước, thì có người từ trên trời giáng xuống mà cản lại đường đi của cậu ta.



Bạn cùng bàn của Thẩm Mạch liền kinh sợ chết được!



Ôi mẹ ơi!



Mấy vệ sĩ này đều xuất hiện một cách vô hình sao?



Họ làm sao mà có thể mãi theo dõi và bảo vệ thế?



Bạn cùng bàn của Thẩm Mạch ngoan ngoãn đứng tại chỗ, không dám đi theo nữa.



Thế là trong lòng càng hối hận hơn!



Cậu ta cứ như thế giương mắt mà lầm lỡ cơ hội với hào môn!



Thẩm Mạch đến bên cạnh Thẩm Hà mà ngồi xuống: “Chị hai...”



Thẩm Mạch dựa trên vai Thẩm Hà, không nói nữa, cứ thế mà ôm cánh tay Thẩm Hà.



Thẩm Hà mĩm cười, nói: “Mấy hôm nay, ở đây chơi có vui không?”



“Không vui.” Thẩm Mạch trả lời nói.



Thẩm Hà đưa tay chán Thẩm Mạch nói: “Con người trưởng thành rồi, thì sẽ có rất nhiều chuyện không vui. Không sao, nhiều chuyện không vui, thì em cũng sẽ biết chuyện vui là điều quý gía đến mức nào.”



Thẩm Mạch từ từ ngồi thẳng người, nhìn Thẩm Hà nói: “Chị hai, chị lúc trước cũng từng trải qua như thế sao?”



“Đúng thế.” Thẩm Hà cười nhẹ nói: “Chuyện không vui mà chị gặp thực ra nhiều hơn em rất nhiều. Trên công việc, mối quan hệ, chuyện tình cảm v.v. nhưng, cuộc đời là vẫn phải đi về phía trước. Chờ đến ngày mà em hiểu đạo lý này, thì em thật sự trưởng thành rồi.’




Cha mẹ Ngu Vũ Mặc liền ngây ra tại chỗ.



Nhị thiếu gia tập đoàn tài chính Hạ thị?



Trời trời trời trời trời ơi!



Đây mới là nhân vật đẳng cấp đây mà!



Lão tổng của họ tính là gì chứ? Cho cậu ta làm đàn em còn không xứng nữa!



Chờ đã, nhị thiếu gia Hạ gia, tại sao lại muốn gặp họ chứ?



Chẳng lẽ nói...



Khi mà cha mẹ Ngu Vũ Mặc đủ kiểu thấp thỏm lo âu, ngoài kia vọng lại tiếng chào hỏi: “Nhị thiếu gia người đến rồi, khách của người đã ở bên trong chờ.”



Hạ Thẩm Châu khẽ mở miệng nói: “Được rồi, tôi biết rồi.”



Hạ Thẩm Châu bước nhanh vào bên trong, vừa vào cửa liền thấy cha mẹ Ngu Vũ Mặc với vẻ thấp thỏm lo âu mà đứng ở mái đình hóng mát trong vườn.



Hạ Thẩm Châu đứng phía bên ngoài mái đình, mĩm cười chào hỏi: “Chào chú chào dì, lâu quá không gặp.”



Giây phút mà mẹ Ngu Vũ Mặc thấy Hạ Thẩm Châu, đôi mắt liền mở to: “Sao lại là cậu?”



“Xin cho phép con được lần nữa tự giới thiệu. Con tên Hạ Thẩm Châu, năm nay 16 tuổi, là con thứ hai của Hạ gia.” Hạ Thẩm Châu đơn giản mà giới thiệu lấy thân phận và tuổi tác của mình.



“Cậu...” cha mẹ của Ngu Vũ Mặc bị dọa đến một câu cũng không nói nên lời.



“Mời chú và dì ngồi.” Hạ Thẩm Châu mĩm cười, sau khi vào mái đình lần nữa mời họ ngồi xuống, nhìn cha mẹ Ngu Vũ Mặc nói: “Xin lỗi, không phải cố ý mà ẩn giấu thân phận của mình, mà là có nguyên do cả.”