Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1465 :

Ngày đăng: 13:48 30/04/20


Lúc này Ngu Vũ Mặc cũng không rõ rốt cuộc tình cảm của cô với Hạ Thẩm Châu là gì.



Nói thẳng ra thì cô thích Hạ Thẩm Châu.



Cô thích cậu từ khi tưởng nhầm rằng cậu là con nhà nghèo.



Đương nhiên tất cả chỉ là do Ngu Vũ Mặc tự suy diễn, chứ Hạ Thẩm Châu chưa bao giờ xác nhận chuyện này cả.



Nhưng việc họ tránh nhắc tới trường cũ lại khiến Ngu Vũ Mặc chắc chắn như vậy.



Không phải khi nói về trường cũ, mọi người đều rất tự hào sao?



Vậy việc họ tránh nói tới trường cũ hiển nhiên là vì trường đó không bằng Nhị Trung nhỉ?



Họ nhất quyết không muốn nói tới là vì cơ sở vật chất ở trường ấy rất kém đúng không?



Nếu cậu ấy học ở ngôi trường với cơ sở vật chất kém như thế, thì hẳn cậu ấy phải là người nghèo rồi.



Bởi luôn suy nghĩ như thế, nên Ngu Vũ Mặc cứ đinh ninh mấy người trong nhóm Hạ Thẩm Châu đều là người nghèo từ vùng nông thôn lên cả.



Ấy vậy mà, hiện thực lúc này lại hoàn toàn trái ngược!



Không chỉ bạn cùng bàn của Thẩm Mạch phải kinh ngạc, mà đến cả Ngu Vũ Mặc cũng vô cùng sửng sốt!



Hôm nay khi mọi chuyện đã rõ ràng, Ngu Vũ Mặc bỗng lại cảm thấy mơ hồ.



Nếu cậu ấy đúng là con nhà nghèo, thì Ngu Vũ Mặc cũng không sợ khổ. Thậm chí, cô còn chuẩn bị tinh thần rằng sau này sẽ phải chịu khổ đâu vào đấy rồi, chỉ cần hai người yêu nhau, thì vẫn có thể cùng nhau nỗ lực phấn đấu.



Vậy mà khi đã chuẩn bị đầy đủ cả rồi, cô lại phát hiện hai người căn bản không cần cố gắng phấn đấu làm gì cả!
“Ừ, cậu ta đẹp trai, lại giàu có như thế... Thôi không sao, cứ coi như mơ mộng một chút cho đời tươi đẹp vậy!”



Ngu Vũ Mặc cười lắc đầu, vừa quay lại thì nhìn thấy Vy Vy đứng một bên, như đang suy nghĩ điều gì.



Vy Vy thấy Ngu Vũ Mặc nhìn mình thì liền giơ tập tài liệu lên, nói với cô: “Mình đang muốn tìm cậu đây. Cậu mới đưa cho mình tài liệu của lớp 10 thôi, cậu có thể tìm cho mình nốt tài liệu của lớp 11 và 12 được không?”



Ngu Vũ Mặc nghe vậy liền nói: “Ôi, mình đãng trí quá. Để mình tìm cho cậu ngay bây giờ đây.”



“Để mình đi với cậu.” Vy Vy cười nói.



“Ừ.” Ngu Vũ Mặc mỉm cười gật đầu.



Vậy là hai người cùng đi đến phòng học.



Cả hai không nói gì cả. Qua một hồi, Vy Vy rốt cuộc cũng lên tiếng phá tan sự im lặng: “Mình không ngờ cậu cũng tỉnh táo như vậy đấy. Cậu không bị mờ mắt bởi vận may từ trên trời rơi xuống, vậy là tốt lắm.”



Ngu Vũ Mặc nhanh chóng hiểu rằng Vy Vy đang nói đến chuyện của cô và Hạ Thẩm Châu. Cô liền thở dài, bảo: “Làm người phải tự biết vị trí của bản thân chứ.”



“Ừ, phải tự biết vị trí của bản thân.” Vy Vy nhìn Ngu Vũ Mặc bằng ánh mắt phức tạp.



Lúc ấy, Ngu Vũ Mặc chợt phát hiện cô cũng giống như Vy Vy vậy.



Vy Vy và Văn Gian Thanh, cũng giống như bản thân cô và Hạ Thẩm Châu, hoàn toàn không ngang hàng với nhau.



Về Vy Vy và Văn Gian Thanh, là sự không ngang hàng về thân phận. Một là con ngoài giá thú, một lại là con trai trưởng.



Về cô và Hạ Thẩm Châu, lại là sự không ngang hàng về địa vị. Một là người bình thường, một là cậu hai của một “Đế chế” lừng lẫy. Bất kể là không ngang hàng về điều gì, thì nó cũng sẽ trở thành chướng ngại không thể nào vượt qua trong tình yêu của họ.