Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1468 :

Ngày đăng: 13:48 30/04/20


Vy Vy chợt hiểu ra: “Hóa ra là con cháu quan chức à. Hơn nữa còn có bối cảnh lớn như vậy, thảo nào thảo nào.”



Ngu Vũ Mặc và Vy Vy đều không nói gì, Châu Chiêu tiếp tục phách lối nói: “Tôi không quan tâm, dù sao tôi cũng phải tham gia cuộc thi lần này! Nếu không, những người khác dám tới thi, tôi sẽ khiến kẻ đó không thể tiếp tục ở đây được nữa!”



Các bạn học xung quanh lập tức xì xào bàn tán.



Tất cả mọi người đang nhìn Vy Vy, không có người nào nhắc nhở Châu Chiêu không nên đắc tội Vy Vy.



Thật ra, đắc tội Vy Vy cũng chẳng khác nào đắc tội những gia tộc phía sau Vy Vy.



Nhưng mà, nhưng mà...



Châu Chiêu lại không được mọi người yêu thích.



Vào lúc Châu Chiêu đang vô cùng kiêu ngạo, giọng nói của Thẩm Mạch truyền tới từ phía sau đoàn người: “A? Xảy ra chuyện gì vậy? Sao ở đây đông người thế?”



Đám người lại tự động tách ra, để cho Thẩm Mạch đi đến.



Thẩm Mạch liếc mắt liền nhìn thấy được Vy Vy và Ngu Vũ Mặc, cô cao hứng đi qua.



“Vy Vy, Vũ Mặc, các cậu ở đây à!”



Vy Vy và Ngu Vũ Mặc mỉm cười trả lời: “Đúng vậy.”



Hai người cùng kéo Thẩm Mạch cách xa Châu Chiêu.



Thẩm Mạch quá đơn thuần, còn ngây thờ hơn cả hai cô. Các cô không muốn để cho Thẩm Mạch bị tên Châu Chiêu trước mặt này hại được.



Châu Chiêu lại nhìn Thẩm Mạch từ trên xuống dưới, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc.



Cho dù Châu Chiêu là kẻ kiêu ngạo và hống hách, nhưng mắt nhìn của cậu ta không tệ.



Cậu ta liếc mắt lại có thể đoán được, Thẩm Mạch đầy khí chất này tuyệt đối không phải là người lớn lên trong gia đình bình thường.



Muốn bồi dưỡng được một quý tộc, ít nhất phải trải qua cố gắng của ba đời.



Nhìn khí chất của Thẩm Mạch như vậy thì tuyệt đối không chỉ ba đời thôi đâu!




Thẩm Viễn cảm thấy đạp một cái còn chưa đã. Cậu đi nhanh qua, giẫm một chân lên mặt của đối phương, khiến cho mặt của Châu Chiêu bị ép dính sát xuống mặt đất lạnh lẽo, không thể động đậy.



“Cho dù muốn chơi trò cậu chủ uy phong thì cũng nên biết rõ người đứng trước mặt cậu là ai đã chứ?” Chân Thẩm Viễn giẫm mạnh hơn, Châu Chiêu lập tức đau đến mức không thể nói được.



Lúc này, Phạm Đậu Đậu và Phạm Đinh Đinh cuối cùng cũng đến.



“Chậc chậc, lại đánh nhau rồi!” Phạm Đinh Đinh vỗ tay nói: “Thẩm Viễn, lần này cậu đánh đấm không dùng sức, cậu đoán xem ba cậu có trừng phạt cậu không?”



Phạm Đậu Đậu trừng mắt với Phạm Đinh Đinh, nói: “Đừng làm loạn nữa!”



Phạm Đậu Đậu lại nói với Thẩm Viễn: “Được rồi, chỉ có chút chuyện nhỏ như vậy cũng cần cậu phải tự mình ra tay sao?”



Phạm Đậu Đậu hất đầu, phía sau lập tức có mấy vệ sĩ đi tới, ấn Châu Chiêu xuống mặt đất.



Lúc này Thẩm Viễn mới bỏ qua cho Châu Chiêu, cậu quay đầu lại hỏi đám người Thẩm Mạch: “Ba người không sao chứ?”



Thẩm Mạch, Vy Vy và Ngu Vũ Mặc đều lắc đầu: “Không sao.”



Lúc này, Châu Chiêu bỗng nhiên hiểu ra.



Mấy học sinh ngoài trường này hình như không đơn giản.



Châu Chiêu nhịn đau hỏi: “Các người, các người rốt cuộc là ai?”



“Thú vị thật, ngay cả chúng tôi là ai cũng không biết, lại còn dám đến gây sự. Ai cho cậu can đảm lớn như vậy?” Phạm Đậu Đậu bất đắc dĩ nói: “Lẽ nào những người khác không nói cho cậu biết, chúng tôi là ai sao?”



Ánh mắt Châu Chiêu nhìn về phía những người khác như muốn ăn thịt người.



Những người khác đều lùi về phía sau một bước theo phản xạ, không ai nói gì.



Mấy người Thẩm Viễn thấy vậy cũng hiểu.



Những học sinh đứng ngoài xem kia muốn mượn tay mấy người bọn họ để dằn mặt Châu Chiêu này!



Chậc chậc chậc.